ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 239

- Huệ mẫn có nghĩa là người mang lại hạnh phúc cho mọi người. Xin bác

sĩ hãy mang lại hạnh phúc cho tôi bằng sự điều trị của bác sĩ.

Bác sĩ bắt mạch và khám lưỡi Mao. Ông nói với vẻ quan trọng. Chủ tịch

bị cảm nặng. Chúng ta phải cho Chủ tịch uống thuốc giải cảm.

Mao biết rằng ông bị cảm lạnh và chẳng cần phải nói, ông chỉ muốn được

chữa khỏi bệnh. Ông nói: Tôi chẳng hiểu gì về y học Trung Quốc. Đồng chí
bàn với bác sĩ Lý về cách điều trị, rồi bỏ đi.

Bác sĩ Lưu tỏ ra cung kính Mao bằng cách cúi thấp mình theo truyền

thống, sau đó chúng tôi đi ra ngoài để cùng với Trụ Đông bàn cách chữa
bệnh cho Mao.

Bác sĩ Lưu muốn sắc hai hỗn hợp thảo dược để Mao dùng ngay trước khi

đi ngủ. Sau đó Mao phải đắp kín bằng chăn dày để ra mồ hôi. Tôi biết Chủ
tịch sẽ chẳng ưa gì cách chữa bệnh theo kiểu này. Ông không thích thuốc
đắng, chỉ thích ở những nơi mát mẻ và thích đắp chăn vải mỏng.

Mao đành chấp nhận đề nghị của tôi:
- Được tôi sẽ thử một lần xem sao.
Vợ Trụ Đông chuẩn bị thuốc. Tôi kiểm tra thành phần của thuốc và

khẳng định thuốc là vô hại. Vì thứ thuốc này không thể mang đi kiểm tra
mức độ an toàn kỹ lưỡng ở Ban dược của Phó Liêm Phương, nên tôi đã cẩn
thận thỏa thuận với Ban y tế trung ương ở Bắc Kinh. Cuối cùng thì bốn
thang của thứ thuốc này đã sắc ra được một loại nước đắng mầu nâu sẫm.
Một thang được niêm phong và cất giữ cho Ban y tế trung ương. Sau đó tôi
và Trụ Đông lấy mình làm những con thỏ thí nghiệm để nếm thử loại thuốc
này. Khi không thấy có triệu chứng ngộ độc nào, thì Mao mới uống thứ
thuốc đó.

Mao đã trải qua một đêm khổ sở, mồ hôi vã ra dưới lớp chăn dày và hôm

sau ông vẫn không hề thấy đỡ. Bác sĩ Lưu thuyết phục Mao tiếp tục dùng
thuốc.

Vào buổi sáng ngày thứ ba, bác sĩ Lưu bắt mạch và khám lưỡi Mao. Ông

nghĩ Chủ tịch đã khỏi bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.