ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 240

Nhưng Mao lại nghĩ khác. Ông vẫn ho và sổ mũi. Những triệu chứng vẫn

như cũ và ba ngày tiếp theo vẫn không có một dấu hiệu bình phục nào.

Bác sĩ Lưu kinh ngạc khám lại cho Chủ tịch lần nữa. Lần này ông kết

luận nguyên nhân bệnh tật của Mao không phải do cảm lạnh, mà là suy
nhược nói chung. Ông kê một toa thuốc gồm hồn hợp nhân sâm và những
thảo dược truyền thống của Trung Quốc để tạo ra cho Mao sự cân bằng về
dụ trữ dinh dưỡng. Đó là những loại thảo dược thông thường theo cách điều
trị của Trung Quốc, và mặc dù tôi nghi ngờ về việc cần cung cấp thuốc bổ
thêm cho Mao, nhưng tôi chẳng có ý kiến ngăn cản việc kê đơn. Ngay cả
Ban y tế trung ương cũng đồng ý việc này, tôi và Trụ Đông lại tiếp tục làm
những con thỏ thí nghiệm.

Tình trạng sức khỏe của Mao vẫn chẳng khá hơn chút nào trước sự kinh

ngạc của vị bác sĩ kia. Tôi cho rằng, một nơi có khí hậu ấm áp hơn sẽ giúp
Mao và tôi cũng chẳng tin vào phỏng đoán của Trụ Đông là khí hậu sẽ thay
đổi hàng ngày. Cuối cùng tôi đề nghị Mao trở lại Bắc Kinh. Ông đồng ý và
đầu tháng tám, khi chúng tôi chưa tới Trung Nam Hải thì sức khỏe của ông
đã khá hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.