ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 372

Chương 41

Cuối tháng 12, tôi nhận được lệnh trở về nhóm Một. Hứa Vân Bích, thứ

trưởng Bộ y tế đã đến thăm tôi ông nói chuyện với bác sĩ điều trị của tôi tên
là Ngô Tiếp về trường hợp của tôi. Khi Lý Ẩm Kiều định lôi tôi ra khỏi
viện, Ngô Tiếp nói tôi cần phải nghỉ thêm một thời gian nữa. Chỉ khi thứ
trưởng Bộ y tế đến, Ngô Tiếp mới đồng ý để cho tôi xuất viện. Tôi muốn ở
lại bệnh viện nhưng Hứa không chịu. Mẹ của Hoàng Thụ Trạch, người thay
thế tôi vừa mới mất. Cho nên Hoàng phải về Thiên Tân lo mai táng mẹ ông.
Vì thế nhóm Một đang cần tôi.

Tôi vẫn tiếp tục khước từ.
Nhưng sự bình phục của tôi lại bao hàm một ý nghĩa chính trị. Hứa cảnh

cáo tôi:

- Chiến dịch chống bọn cơ hội hữu khuynh đang lan đi như cơn lốc. Nếu

đồng chí thực sự chẳng bệnh tật gì nghiêm trọng mà cứ ở trong bệnh viện
thì thật khó coi.

Rõ rằng đây là một vụ tống tiền chính trị. Trong thời gian bốn tháng tôi

nằm viện, tình hình đã thay đổi khá nhiều. Bành Đức Hoài bị cách chức
trong quân đội. Cấp phó của ông là Tổng tham mưn trưởng Hoàng Khắc
Thành cũng mất chức luôn. La Thụy Khanh được bổ nhiệm thay thế Hoàng.
Lâm Bưu thay chỗ Bành và giữ chức Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Chủ tịch
Quân ủy trung ương và Thứ trưởng bộ công an. Nhiều người tự hỏi: tại sao
Mao lại để cho một người già yếu như vậy đảm nhận nhiều trọng đến thế.

Công việc đầu tiên mà Lâm Bưu làm với tư cách Bộ trưởng Quốc phòng

là công kích người tiền nhiệm của ông trong cuộc họp của Quân ủy. Ông
coi Bành là kẻ thù của đảng và thiên hữu. Sau đó, ông quay sang tấn công
nguyên soái Chu Đức, ông mỉa mai nói về Chu, người đã từng cùng Mao
sáng lập ra hồng quân: Với tư cách Tổng tư lệnh đồng chí Chu đã làm được
những gì? Đồng chí ấy chưa tham gia một trận đánh lớn nào, mà cũng
chẳng có được một thắng lợi lớn nào. Bài phát biểu của Lâm đã được Mao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.