ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 621

Tôi kể tất cả từ lúc bệnh mới bắt đầu. Tôi chỉ vào điện tâm đồ, giải thích

nó một cách chi tiết và nhấn mạnh tới những thay đổi đặc trưng của đường
biểu đồ. Bản thân Diệp Kiếm Anh cũng bị bệnh tim, và ông gần như hiểu
tất cả.

- Không nghi ngờ gì nữa, tim Mao không ổn – cuối cùng ông đồng ý –

Làm sao nói khác được? Làm sao có thể tuyên bố rằng các bác sĩ đơn giản
tưởng tượng ra chẩn đoán?

Diệp Kiếm Anh bắt đầu hỏi về cuộc gặp cuối cùng của Mao, Chu Ân Lai

và Giang Thanh, mà trong đó tôi cũng có mặt.

Tôi kể tỷ mỉ tất cả, gồm cả việc chọn Chu Ân Lai, như người thừa kế của

mình cho chức vụ chủ tịch tới đây.

Diệp Kiếm Anh tin rằng chúng tôi không mắc sai lầm nào cả.

- Tôi không thấy, vì sao đồng chí lại chịu trách nhiệm, nếu bản thân Chủ

tịch từ chối điều trị. Vì thế chẳng phải lo gì cả. Quay về bệnh viện và cố
gắng tiếp tục theo dõi công việc. Đồng thời duy trì sẵn sàng thiết bị điều trị.
Bắt đầu từ thời điểm này tôi cũng sẽ ở đó. Nếu các đồng chí có một cái gì
đó phải đối mặt nói ngay cho tôi biết.

Chúng tôi quyết định đi ăn và ngủ.
Khi tôi tỉnh giấc, đã là ba giờ chiều, Diệp Kiếm Anh đã chờ chúng tôi.

- Bây giờ tôi thực hiện nghĩa vụ của mình đây – Diệp Kiếm Anh nói khi

tôi xuất hiện – Chúng ta nói chuyện với nhau trên tinh thần đồng chí. Chủ
tịch Lý, đồng chí đã làm việc với Chủ tịch mười trám năm. Tất cả chúng tôi
biết đồng chí rất rõ. Đồng chí cần phải làm điều gì mà đồng chí thấy cần.
Đừng lo gì về lý do phê bình có thể xảy ra, quả là tất cả chúng tôi xác nhận
những sai lầm vô tình. Ai có thể đảm bảo rằng tránh được chúng?

Sau đó ông quay sang Vương Thế:
- Bác sĩ Vương, đồng chí làm việc bác sĩ vài chục năm. Đồng chí đã cứu

không chỉ một người. Nhiều bệnh nân của đồng chí còn già hơn Chủ tịch.
Liệu đồng chí có thể giúp đỡ Chủ tịch khỏe hơn được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.