ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 623

Các ủy viên Bộ chính trị, không được nghe nội dung cuộc nói chuyện của

Mao với Chu Ân Lai và Giang Thanh, chẳng cách nào hiểu vấn đề đầu cua
tai nheo ra sao. Diệp Kiếm Anh yêu cầu Chu phát biểu.

- Vì sao các đồng chí cứ sồn sồn lên thế? – Diệp Kiếm Anh nhắc nhở, khi

nghe thủ tướng – Xảy ra điều gì đặc biệt và bất bình thường thế?

Diệp Kiếm Anh nói rằng từ ngày hôm nay ông sẽ túc trực ở phòng Mao.
Nhưng Giang Thanh không muốn Diệp Kiếm Anh ở đấy.
- Không ai được phép đến chỗ chủ tịch, nếu bản thân Mao không muốn –

bà ta nói.

Khi ấy Uông, trong đỉnh cao của bà ấy, nói rằng sẽ thay Diệp trong việc

túc trực. Sức khỏe Mao làm Uông lo ngại.

- Tôi nghĩ rằng cần phải tiến hành điều trị cho Chủ tịch, bất kể cái gì đi

nữa – ông nói – Chúng tôi không thể căng thẳng hơn được nữa.

Khi tôi quay về cung, Mao cũng vừa dậy. Tôi đến chỗ ông. Do suy tim,

ông không thể ngủ mà chi ngồi, ông ngã xuống đi văng. Hơi thở ông và như
trước đây khò khè và nặng nề.

Mao và còn không muốn người ta điều trị ông, và tôi đi ra. Trong phòng

khách tôi chạm trán với Hứa Diệp Phụ. Ông đi tới chỗ Vương Hồng Văn
với tập tài liệu của Vương gửi cho Mao.

- Có chuyện hay lắm, bác sĩ Lý ạ – Ông giữ tôi – Giang Thanh đã dẫn cả

Trương Ngọc Phượng đến chỗ tôi và thông báo rằng bọn gián điệp vây
quanh Mao Chủ tịch. Bà ta ra lệnh chúng tôi phải cảnh giác. Họ trao tôi
nhiệm vụ ngủ cạnh buồng của Chủ tịch và quan sát những gì xe. Tôi trả lời
rằng, tôi không học nghề y, nên không có lợi ích cho bà ấy. Nhưng khi tôi
kể cho Uông Đông Hưng nghe về sự nghi ngờ của Giang Thanh, ông
khuyên tôi đừng đến bà ấy.

Chứng phù ở Mao vẫn tiếp diễn. Cổ và trán to lên trông thấy. Bệnh trầm

trọng hơn, nhưng như trước đây không có đơn thuốc nào của chúng tôi
được ông thực hiện. Trương Ngọc Phượng ở chỗ Mao khá lâu, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.