ĐƠN GIẢN VÀ THUẦN KHIẾT - Trang 115

Pháp rất huyền diệu và lạ kỳ. Nếu ta khởi đầu với chánh kiến, ta có

thể hiểu biết mọi sự thông suốt. Nếu vướng mắc ở một điểm nào đó, ta
có thể quan sát và quán niệm để tìm ra nguồn gốc là ở đâu. Hãy cứ quán
niệm mãi, rồi mọi sự sẽ sáng tỏ.

Chúng ta đã thành thạo trong việc chạy theo cái biết của uế nhiễm

và tham ái, ngược lại, giờ ta phải theo cái biết của chánh niệm tỉnh giác.
Hãy tiếp tục truy nguyên các uế nhiễm. Đừng phục tùng chúng một cách
dễ dàng. Ta phải chống lại quyền lực của chúng và từ chối chạy theo
chúng. Đấy chính là lúc ta thật sự đi đến chỗ hiểu biết. Khi ta thật sự
biết, mọi sự sẽ dừng lại. Tham dục không còn, vọng tưởng cũng hết.
Những thương, những ghét – cái trí này quét sạch mọi thứ. Nhưng nếu ta
không có trí, ta tiếp tục chất chứa mọi thứ cho đến khi ta hoàn toàn bị lôi
cuốn, sắp đặt cái này, chỉnh sửa cái kia, muốn điều này, ghét điều nọ, để
cho ngã tưởng ngóc cái đầu xấu xí của nó dậy.

Hãy suy nghĩ như thế này: Ta là một rạp hát lớn đang trình diễn một

vở kịch như ngoài đời mà nhân vật anh hùng, nữ nhân, và gian tặc -
những giả định thông thường- tất cả đều nằm bên trong ta. Nếu ta tước
bỏ đi mọi giả định và danh xưng thông thường, ta chỉ còn lại có Pháp: tự
do, trống rỗng. Chỉ việc trống rỗng và không còn bất cứ ngã tưởng nào
nữa cũng đủ kết thúc cả vở kịch.

---o0o---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.