ĐƠN GIẢN VÀ THUẦN KHIẾT - Trang 134

sẽ càng lúc càng ít tạo ra suy tưởng. Trái lại, càng ngày ta càng có nhiều
khả năng an trụvà quán tưởng hơn. Qua đó, ta sẽ dần nhận ra những
mánh khóe, sự ngụy tạo của tâm hành, sự đặt tên của tâm, vui, khổ, vân
vân. Ta sẽ có khả năng biết rằng thật sự không có gì bên trong – rằng lý
do mà ta đã ảo tưởng bám víu vào các sự việc là do vô minh, rằng ta tự
làm khổ mình ngay trong cái vô minh đó.

Ta phải quán niệm ở một điểm, trên một đối tượng. Không quán

niệm nhiều đối tượng cùng một lúc. Luôn giữ chánh niệm hiện diện:
dừng, biết, thấy. Không để tâm lang thang chạy đuổi theo các tưởng và
các sự đặt tên. Nhưng nhận biết bằng cách này đòi hỏi ta phải cố gắng
tập trung – tập trung để thấy rõ ràng, chứ không phải chỉ tập trung để
giúp tâm an định. Định tâm để thấy rõ ràng. Nhìn vào bên trong để thấy
rõ ràng và quán niệm để biết cách buông bỏ. Tâm sẽ trở nên rỗng không
như bản tính của nó bằng một cách mà ta sẽ biết hoàn toàn bên trong ta.

---o0o---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.