ĐƠN GIẢN VÀ THUẦN KHIẾT - Trang 173

cuối cùng là chúng ta sẽ dựng nhà ở lại đó luôn. Khả năng để tiếp tục
cuộc hành trình tùy thuộc vào sự tỉnh thức để thấy rõ ràng, xuyên suốt
con đường. Nếu chúng ta dựng nhà nơi đây, nghĩ rằng Niết Bàn ở ngay
nơi trống không, thì điều đó đã chặn đứng đường đi của ta. Nhưng nếu
chúng ta coi cảm giác tĩnh lặng và trống không chỉ như một điểm dừng
chân, thì nó sẽ không nguy hiểm gì, vì chúng ta vẫn còn cơ hội để tiếp
tục đi con đường của mình. Con đường diệt trừ uế nhiễm phải hướng đến
việc phá vỡ khuynh hướng chấp vào sự hiểu biết và các quan điểm.

Chúng ta phải nhận biết các giai đoạn trên con đường đạo mà chúng

ta cần đến như là những điểm dừng chân nghỉ ngơi và phải ý thức rằng
chúng ta chỉ coi chúng như là những chỗ nghỉ ngơi tạm bợ. Nếu chúng ta
bám vào chúng quá chặt, chúng ta sẽ dính vào đó và không thể đi xa hơn
nữa.

Nếu chánh niệm của chúng ta luôn trụ vững như thế, thì cuối cùng

tâm cũng phải đầu hàng. Thói quen lang thang đó đây để biết điều này,
điều kia sẽ dần dần lắng xuống và trở nên tĩnh lặng mà chúng ta không
cần phải o ép nó, vì tâm không thể chịu đựng cái nhìn soi mói thường
trực của chúng ta. Mỗi lần chúng ta nhìn nó, chúng ta sẽ thấy được sự giả
tạo của nó. Chúng ta sẽ thấy là nó không đáng tin, không đáng để bám
víu, vì thế sự giả tạo đó cũng sẽ teo tóp đi.

Cũng giống như có người đến để tâng bốc chúng ta. Ngay khi chúng

ta nhìn hắn chằm chặp và nhận biết hắn định làm gì, thì hắn sẽ phải quay
đi trong tủi hổ.

Để tập trung vào nơi cảm giác về ngã phát sinh, sự chánh niệm tỉnh

giác của chúng ta phải hoạch ra nhiều phương cách từ nhiều góc độ, sử
dụng sự khôn khéo mà chúng ta phải tự mình nghĩ ra.

Bí quyết Ccăn bản nhất là: Hãy tìm nơi mà cảm giác về ngã tự tan

rã.

Nếu tuệ giác của chúng ta không tiến sâu hơn vào sự hoại diệt của

sở hữu tâm , thì không có cách gì chúng ta có thể biết các trạng thái tâm
phát sinh và qua đi như thế nào. Không có cách gì chúng ta có thể biết
chúng lang thang đó đây để nắm bắt sự vật như thế nào, chúng đã rơi vào
vòng xoáy của các tâm hành tốt, xấu như thế nào, hay chúng đã tự gây
thương tích trong những cơn hỗn loạn đó như thế nào. Vì thế khi chúng
ta chọn tầm ngắm, hãy tập trung thẳng vào việc hủy diệt các trạng thái
tâm. Khi chúng đi theo một đối tượng, sau đó chúng có hoại diệt không?
Hãy tiếp tục quán sát cho đến khi chúng ta có thể thấy chúng tự tan rã
như thế nào. Nếu chúng ta không làm được điều này thì trước hết hãy
chú tâm vào sự tan rã của các trạng thái tâm sinh lý. Khi chúng ta nhìn
thấy rõ ràng sự hoại diệt của các hiện tượng tâm sinh lý, chúng ta cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.