ĐƠN GIẢN VÀ THUẦN KHIẾT - Trang 94

ta phải có sự hướng dẫn hầu khỏi vấp ngã. Có lẽ ta cũng nghĩ tự mình có
thể hiểu ra mọi chuyện trong đầu – nhưng không phải thế chút nào!

Các nguyên tắc hành Pháp căn bản mà Đức Phật tuyên giáo cho

chúng ta sử dụng trong việc quán niệm rất nhiều, nhưng ta không cần
phải học hết tất cả. Chỉ cần chú tâm đến một số nguyên tắc quan trọng,
như ngũ uẩn hay danh và sắc, sẽ rất hữu ích. Nhưng ta cần thực hành sự
quán niệm một cách thấu đáo, vẹn toàn, chứ không phải chỉ là việc làm
cầm chừng, để cho cảm giác nhàm chán, xả bỏ khởi lên, hầu giúp ta nới
lỏng được gọng kiềm của dục vọng. Nếu chúng ta sử dụng chánh niệm
để luôn kiểm soát chặt chẽ các căn, tâm chánh niệm sẽ trở nên mạnh mẽ
hơn khuynh hướng dễ xao lãng của ta. Dầu ta đang nói năng, hành động
hay suy nghĩ điều gì, lúc nào cũng cảnh giác đừng để mất chánh niệm, vì
nếu ta kiên trì trong việc duy trì chánh niệm, thì đó là cách để hủy diệt tất
cả mọi khổ đau, phiền não.

Vì vậy hãy tiếp tục thực hành. Dầu có thất bại trăm lần, cũng phải

đứng lên trăm lần và trở về vị thế của mình. Lý do khiến chánh niệm tỉnh
giác chậm phát triển là vì ta không thật sự nhạy cảm với bản thân. Ta
càng nhạy cảm, tâm chánh niệm tỉnh giác của ta càng trở nên mạnh mẽ.
Như Đức Phật đã dạy, "Bhavita bahulikata" - nghĩa là, "Phát triển và
phát triển đến tột độ"- nói cách khác, hãy tận dụng tối đa chánh niệm.

Sự thực hành của ta phát triển qua phương cách quán niệm và kiểm

soát tâm trong cuộc sống hằng ngày đã mang lại một số thành quả, vì vậy
hãy tiếp tục nỗ lực hơn nữa. Đừng để mình trở nên yếu hèn hay xao lãng.
Cuối cùng ta đã có được cơ hội này: ta có thể tự mãn không? Đời sống
của ta ngày càng ngắn dần, vì thế ta phải bù lại bằng cách phát triển thêm
chánh niệm tỉnh giác cho đến khi ta trở nên trưởng thành trong Phật
Pháp. Nếu không, uế nhiễm của ta vẫn tràn đầy và sự tỉnh giác của ta còn
chưa tinh tế. Càng lớn tuổi, ta càng phải cảnh giác hơn - vì chúng ta biết
điều gì sẽ xảy ra cho người già ở khắp mọi nơi.

Vì vậy hãy nắm lấy cơ hội để phát triển các căn, tín, tấn, niệm, định

và tuệ một cách thăng bằng. Hãy tiếp tục quán niệm, suy gẫm, nó sẽ giúp
ta giữ mình không lang thang ra thế giới bên ngoài. Dầu ai có quyến rũ ta
đi theo họ, ta vẫn không theo, vì ta không còn tin bất cứ ai hay bị quyến
rũ bởi những miếng mồi thế gian - vì những miếng mồi thế gian là thuốc
độc và Pháp phải là nơi nương tựa và là nguồn sáng của đời ta
. Một khi
ta có mức độ tự tin này, ta chỉ việc sải bước mà không sợ bị trượt lui;
nhưng nếu ta do dự, lơ đễnh, không chắc chắn có nên tiếp tục hành Pháp
hay không, thì hãy coi chừng: Chắc chắn là ta sẽ bị lôi tuột khỏi vách đá
và rơi vào hầm lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.