DON JUAN - Trang 320

Bắt phải bò, phải bước, chạy, leo cao...

Thế mà mai trước đoàn quân - xa lạ,

Ông nằm nghe tiếng trống tang buồn bã.

37

Kia, những người rất sợ ông trước đó

Đang xúm quanh, ngơ ngác đứng thành vòng,

Như không tin rằng chỉ huy của họ

Đã chịu rời quyền lực khỏi tay ông.

Vâng ông ta, một sỹ quan năng nổ

Đã nhiều lần phụng sự Napôlêông,

Thế mà đêm tối trời ông bị bắn,

Nằm trơ xác, còng queo trong ngõ bẩn.

39

Một con người đang yên vui bỗng chết.

Nhưng vì sao? Vì ba bốn viên chì,

Hay chỉ một hoặc hai là chấm hết.

Mà đời này từ viên đá trở đi

Đến vũ trụ, trăng sao, ta đã biết,

Với mọi điều, ta là chủ, trong khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.