DON JUAN - Trang 53

110

Bàn tay kia của Đôn Juan cũng lạ,

Đã ôm lưng cô bạn tự bao giờ.

Julia về phía chàng hơi ngả,

Mặt bần thần cứ như đang trong mơ.

Trời, Inez không hay gì, tệ quá.

Con lớn rồi, sao có thể làm ngơ.

Mẹ với con cái kiểu này thật mệt,

Tôi mà thế thì mẹ tôi mắng chết.

111

Đôi bàn tay Julia tế nhị

Vuốt ve Juan rất âu yếm, dịu dàng,

Như muốn nói: “Người đâu không biết ý,

Còn chờ gì?” Rồi liếc mắt nhìn ngang.

Nhưng lúc ấy tất nhiên nàng vẫn nghĩ

Những điều này đều đúng mực, đoan trang.

Tôi dám chắc rằng nàng tin: không lẽ

Con người ta có thể ghen vì thế?

112

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.