ĐƠN PHƯƠNG - Trang 154

“Bọn tớ mới làm phiền cậu ấy.” Cô trao cho anh đồ để thay và túi nilon

của cửa hàng tiện lợi.

Nakao cầm lấy và kéo cánh cửa ra tầm khoảng ba mươi centimet.

Tetsuro và Risako không thể nhìn thấy bên trong. Căn phòng tắt đèn tối
thui.

“Đây là đồ Takakura cho mượn. Sau một thời gian dài sử dụng như thế

cậu cũng biết cách rồi đúng không?”

Nakao có vẻ như đang nói đùa nhưng Tetsuro không tài nào cười nổi.
Sau khi kéo cửa, Nakao quay trở lại vị trí cũ trên chiếc xô pha.
“Xin lỗi đã làm phiền các cậu.”
“Có gì đâu mà xin lỗi.”
“Bọn tớ thật sự rất muốn giúp đỡ Mitsuki.”
“Cậu nói thế thì tớ cũng nhẹ lòng. Nhưng về chỗ ở của cậu ấy thì tớ nghĩ

cần sắp xếp lại vài thứ, phải trông chừng cậu ấy liên tục mới được, từ đây
đến lúc đó chắc các cậu phải chịu khó một thời gian.”

“Tớ nghĩ Mitsuki nên ở lại đây.” Risako nói. “Có ai đó ở cạnh và trông

chừng thì tốt hơn. Ai biết được cậu ấy sẽ làm gì.”

Nakao lắc đầu chậm rãi. “Cậu ấy sẽ không đi đầu thú đâu. Lúc nãy đã

hứa với tớ rồi.”

“Hứa á? Thật không?” Risako hỏi.
“Ừ.”
Nhìn thái độ quả quyết của Nakao, Tetsuro thắc mắc sao anh có thể tự tin

như thế. Hơn nữa làm thế nào anh có thể thuyết phục Mitsuki quay trở lại
làm con gái nhỉ? Tuy không thể hỏi thẳng về vấn đề này nhưng Tetsuro vẫn
rất tò mò muốn biết.

Cánh cửa kéo động đậy. Bình thường đóng mở khá dễ dàng nhưng bây

giờ cánh cửa lại chuyển động có vẻ rất khó nhọc. Nó mở ra khoảng năm
mươi centimet thì dừng lại, Mitsuki từ bên trong xuất hiện. Cô cúi mặt.

“Nhìn hợp đó chứ.” Nakao lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.