ĐƠN PHƯƠNG - Trang 304

Tetsuro đang đứng chôn chân tại chỗ thì một người phụ nữ khoảng trên

dưới năm mươi, mặc chiếc áo len Mohair ở nhà kế bên xuất hiện. Hình như
bà ấy ra ngoài lấy bưu kiện. Anh chợt nhớ ra hôm nay là ngày những tấm
thiệp chúc mừng năm mới thường được gửi đến.

Tetsuro vội đi đến trước nhà bên cạnh. “Xin lỗi cho tôi hỏi.” Anh mở lời.

Người phụ nữ đang cầm tay nắm cửa quay lại với vẻ mặt ngờ vực.

“Tôi đến gặp anh Takashiro ở nhà bên nhưng hình như anh ấy không có

nhà. Bác có biết anh ấy đi đâu không ạ?”

“Cậu Takashiro... à?” Bà ấy lấy tay che miệng lại, chậm rãi quay về phía

cánh cổng. “Có vẻ cậu ấy không ở đó nữa.” Bà ấy hạ giọng nói. Có điều gì
khó nói hay sao mà bà ấy không thể nói như bình thường nhỉ?

“Anh ấy đi du lịch ạ?”
“Hình như không phải.” Bà ấy thoáng nhăn mặt lo lắng rồi trả lời. “Có lẽ

cậu ấy về nhà vợ. Đang là dịp Tết mà.”

Trực giác của Tetsuro mách bảo rằng anh đang bị lừa. Dù không mấy

thân thiết nhưng chắc chắn hàng xóm không thể không nhận ra không khí
hết sức kỳ lạ ở nhà bên được.

“Đúng là vợ và con gái đã về quê nhưng chẳng phải gần đây người

chồng vẫn ở lại nhà ạ? Ít nhất tháng trước tôi ghé thăm là vậy.”

Người phụ nữ có vẻ đang dao động. Đôi môi được tô son cẩn thận hơi

cong lên.

“Thế à... chuyện của người ta tôi cũng không rõ lắm.” Bà ấy phẩy tay nói

và nhanh chóng mất hút sau cánh cửa.

Tetsuro thở dài và quay về trước nhà Nakao. Sau khi đảo mắt nhìn xung

quanh và để ý thấy không có ai, anh mở cổng tiến vào bên trong.

Anh không lên cầu thang dẫn đến cửa chính mà vòng qua sân. Bãi cỏ

màu nước trà nhạt đều tăm tắp trải dài quanh vườn bây giờ đã xuất hiện cỏ
dại mọc lởm chởm khắp nơi. Trên tường nhà dày đặc đám mốc trắng. Có lẽ
căn nhà đã bị bỏ hoang một thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.