ĐƠN PHƯƠNG - Trang 467

Một lúc sau anh nghe thấy tiếng ai đó đang bước lên cầu thang. Anh nghĩ

có thể là Risako, nhưng không buồn ngẩng mặt lên xem.

Chủ nhân của tiếng bước chân tiến lại trước mặt anh. Anh mở mắt ra thì

thấy Mitsuki đang đứng đó.

“Hiura, cậu tỉnh rồi à...”
“Tớ không biết chuyện gì đang diễn ra nhưng...” Giọng cô ngắt quãng.

“Có vẻ như cậu ấy đã đạt được mục đích của mình.”

Tetsuro lắc đầu. “Tớ đã không thể ngăn cậu ấy lại.”
Mitsuki liền ủ rũ nói: “Tớ cũng thế...”
Nước mắt tuôn dài trên gương mặt cô, rơi xuống mặt đất ngay trước chỗ

Tetsuro đang ngồi, đúng vị trí Nakao chỉ vừa mới đứng lúc nãy.

Bỗng nhiên có thứ gì đó thôi thúc anh trong suy nghĩ. Anh vội đứng dậy.
“Đi thôi, Hiura. Đi khỏi đây thôi.”
“Đủ rồi. Giờ thì thế nào mà chẳng được.”
Tetsuro tát vào má cô khi cô vừa dứt lời. Mitsuki đưa tay lên ôm mặt.
“Tớ đã hứa với cậu ấy rồi. Tớ phải bảo vệ cậu.”
Tetsuro nắm lấy tay cô và bắt đầu bước xuống các bậc thang.
Trong xe, Risako đang ôm mặt với hai tay kê trên vô lăng. Nhìn thế,

Tetsuro hiểu ngay cô cũng đã nắm được tình hình hiện tại.

Anh mở cánh cửa ở ghế lái ra, Risako giật mình ngẩng mặt lên, mắt cô

đỏ ngầu.

“Đi thôi, Risako. Anh sẽ lái.”
“Nhưng Nakao...”
“Anh biết. Chuyện đó để sau.”
“Nhưng...”
“Em qua ghế phụ đi.”
Risako xuống xe và chuyển qua ghế phụ, còn Mitsuki yên vị ở ghế sau.

Sau khi khoác áo khoác của Nakao lên, cô liên tục vuốt ve phần tay áo với
vẻ thương tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.