ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 150

ông, nhưng cũng chẳng khinh ghét ông. Phần vì gần đến nửa làng đều làm
thuê cho ông, từ chăn ngựa, thả trâu tới cày nương thuốc. Lại đều vay tiền
của ông. Tính ông khác tính hố pẩu, bề ngoài cứ lấp lửng, không ra ừ,
không ra không, tuy bên trong thì đã khăng khăng.

Hút xong điếu thuốc, Giàng Súng tựa điếu vào vách, đón chén nước hố

pẩu đưa, xuýt xoa:

— Hương chè thơm hứ! Hố pẩu mới sao à?
Hố pẩu Giàng Lầu lắc đầu:
— Cao chè để dành từ lâu rồi! Chè vụ rồi bị sâu cắn hết. Trời hại quá

thôi!

— Dà! Năm qua thật nhiều xui xẻo quá, hố pẩu à.
— Ờ, cả làng năm rồi...
Hố pẩu à, năm nay làm hủi thầu, tôi lo quá! Tôi định bỏ cái chức lý

trưởng đấy, hố pẩu à! Vì sao ư? Vì tri châu Chao nó coi tôi như con chó...

— Này — Hố pẩu hơi cúi xuống, chòm râu im phăng phắc — Cầm đầu

dân phải có một người. Ông đừng bỏ chức ấy. Còn tri trâu Chao ác quá
thật! Thì ta phải bỏ nó đi thôi Giàng Ly Trang ạ!

Giàng Súng nghển cổ:
— Bỏ tri châu Chao?
— Ừ, bỏ!
Giàng Súng thao láo hai con mắt. Ý hố pẩu trúng ý ông lý trưởng rồi.

Ông cười nhè nhẹ:

— Vậy thế này nhé, hố pẩu cho một lời để cả dòng họ theo nào! Ta bỏ tri

châu Chao: không đóng thuế, không đi phu cho nó... Nhưng bây giờ bỏ nó
thì ta theo ai?

— Theo ai?
Mặt hố pẩu đăm đăm. Giàng Súng kéo dịch cái ghế lại gần hố pẩu, đưa

tay với ống thuốc:

Hố pẩu à! Theo thì phải theo người mạnh. Một năm nay phố châu có

bao nhiêu sắc cờ rồi. Mỗi sắc cờ được vài tuần trăng. Chỉ có lá cờ của
Phăng-ki

*

là lâu nhất!

— Theo Phăng-ki?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.