ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 152

thành vải, người đem lại phúc lộc mãn đời cho người H'Mông ta. Đời hố
pẩu
đã một lần đi tìm Phua thay rồi đấy. Lần ấy có tin phua thay sẽ ra ở
Phéc Bủng. Can Chư Sủ giết gà trắng. Và chờ. Chờ, cho đến một hôm
Phăng-ki về, bắt một người bên Phéc Bủng. Người này xưng là tiên. Vua
vẫn chưa ra. Chưa ra nhưng nhất định sẽ ra chứ! Thời buổi loạn lạc nhiễu
nhương này... Người H'Mông chết, lúc liệm còn khâu một hạt gạo ở vạt áo
làm lương ăn cho hồn đi tìm vua kia mà. “Vì ta ăn không đủ no, mặc không
đủ ấm, nên phải xắn tay áo, băng chín thị thành, đi tìm nhà vua”. Bài hát
còn nói vậy với mọi người đó thôi.

Lử leo lên gác chuồng ngựa, đẩy xuống một bó cỏ, cởi dây lạt.
— Seo Cấu, giúp tao cắt nhé!
— Thằng Pao đâu?
— Nó xuống châu từ hôm qua.
— Làm gì thế?
— Chắc nó đi mua súng. Quốc dân Đảng nó cho mày súng chưa?
— Có đếch đâu. Đ.mẹ, tao mất cho nó mười con gà rồi! Này, mày hiếp

con Pàng nên nó ăn lá ngón phải không?

— Ai bảo mày thế?
— Đừng giấu tao. Hí hí... Tao có một con xinh nhất Phéc Bủng.
— Đứa nào thế?
Seo Cấu ngồi nhấp nhổm bón nắm cỏ vào lưỡi dao. Hắn chưa kịp đáp lời

Lử thì có tiếng ai la ở ngoài đồi.

— Ối họ Giàng ôi! Người Kinh chúng nó hiếp con gái H'Mông!
— Con gái H'Mông bị hiếp, ối làng ôi...ôi...ôi...
Bỏ con dao và bỏ cỏ, Lử và Seo Cấu, chạy ra sân, nhảy qua bờ rào đá.

Có một đám người đang tụ lại ở chỗ rừng cấm. Lử hỏi người đứng giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.