ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 153

đám. Người nọ phanh áo, mặt đỏ gắt, nói:

— Tôi đi tới miếu Quan Âm thì thấy một thằng cheo chi

*

đang đuổi...

Đứa con gái chạy...

Lử thần mặt rồi bất thình lình nghiến răng ken két, giậm chân đánh

phịch:

— Chính thằng Kinh ấy nó hiếp chị Pàng tôi! Đuổi ngay, bắt được, cho

nó theo đường chết!

Bấy giờ tiếng tù và bắt đầu rúc ti u ti u... ở Can Chư Sủ, báo hiệu có

cướp tới làng, như đã ước định ở hội nào sồng vừa rồi.

Pao cầm cái liềm chạy ngược dốc. Từ châu về Can Chư Sủ đường như

đường lên trời. Gió núi đổ như thác cuốn. Ngực Pao đón gió, hứng nắng, đỏ
lẫm. Mấy hôm nay, sau khi chôn cất chị Pàng, Pao như người mất hồn,
xuống phố châu, đi lang thang vơ vẩn thì gặp lại anh Chính và anh Kiến.
Kiến đang cùng mấy người thanh niên ở phố lợp mái nhà trụ sở ủy ban lâm
thời huyện, ở cạnh cửa hàng muối của tri châu Chao. Chao đã chịu mở cửa
hàng bán muối cho dân. Giờ, Chao được làm chủ tịch châu. Pao đi cắt cỏ về
lợp mái nhà. Anh Kiến đi cùng Pao. Pao cứ lầm lì cắt, bó, rồi ghì cỏ vào cái
quẩy tấu địu về. Anh Kiến đòi địu thử. Quai mắc vào vai rồi, anh dùng sức
ở lưng, ở chân, cố đứng dậy, còn lom khom đã loạng choạng rồi đổ nghiêng
đánh uỵch. Pao cười. Đó là cái cười đầu tiên sau ngày chị Pàng chết. Cái
cười lại héo ngay. Pao lại im lìm. Anh Kiến hỏi gì chỉ lắc đầu. Lợp xong
nhà, cắm một lá cờ trên nóc, lá cờ đỏ ở giữa có ông sao vàng, anh Kiến hỏi:
"Đẹp không?", Pao mới đáp: “Đẹp”. Nhìn Pao như dò xét, anh Kiến lại hỏi:
“Pao dẫn anh Chính đi Pha Linh được không?", Pao đáp: “Được”, rồi cắp
cái liềm đi về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.