ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 155

lau đuôi bạc. Chim chào mào bậu trên những cuống bông lau nghiêng ngả,
hót vô tư. Cảnh vật giống như buổi đầu xuân năm ngoái Pao sang Phéc
Bủng chơi hội gầu tào

*

. Hát ở cái mỏm đồi dựng cây nêu treo tấm vải đỏ

một buổi rồi về sân nhà chơi cầu lông gà. Đang chơi thì một cô gái tới. Ôi
chao! Mười sáu tuổi. Seo Ly như hoa vừa độ nở. Cả đám trai ngẩn ngơ. Pao
ngộc nghệch càng ngơ ngẩn. Quả cầu lông gà bay đi bay lại trao duyên, Pao
đánh trượt luôn chịu phạt, hai tai bị các cô vò xoắn đến đỏ nhừ. Từ bấy mà
sinh mến sinh yêu. Tình yêu tròn như cái dù hồng hai người đội chung ngày
đi chợ. Tình yêu êm như tiếng đàn môi Pao nảy những đêm băng qua núi
qua rừng, tới tận đầu nhà cô, làm con chim họa mi hót.

Gió càng chiều càng xông xổng, dữ tợn. Seo Ly đang bước, chợt quay

lại. Hai con mắt láng nước như hai lá đào run rẩy. Môi chưa tươi màu còn
như in dấu tiếng khóc. Trời! Seo Ly, nhỏ bé, yếu ớt quá. Seo Ly là ngọn cỏ
trong cơn gió lớn.

Pao ngất ngư như ở trên cỏ, khẽ khàng:
— Seo Ly!
Seo Ly chớp chớp mắt, tiếng nói lướt qua vành môi nhợt:
— Pao... về đi...
Pao như cái cây đứng giữa cơn gió chiều vật vã.

V

Q

uàng cái túi lanh qua vai, Pao bước vào bếp. Bà Xóa đang ngồi thái

măng ở đó. Pao đứng sau bà, khẽ mấp máy môi:

— Bà ơi, bà ở nhà, cháu đi đây!
Bà quay cổ lại, khó nhọc. Pao vội đi ra phía trước bà, ngồi xuống, tay

nắm tay bà:

— Cháu đi vài hôm rồi cháu về!
— Mày đi, tao ở nhà chết thì sao?
Pao rùng mình. Năm nay, một trăm linh ba tuổi bà bỗng nói tới cái chết.

Buổi chôn chị Pàng, bà nói: “Cỗ ván dành cho bà, con Pàng lại nằm vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.