ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 18

cứ giục chơi nhanh nữa lên”. Ngọc mân mê, thương xót mấy ngón tay, rồi
nhấc chén trà. Hương chè thoảng ru cảm giác. Anh muốn ngủ quá.

— Mấy hôm nay anh có nghe ra-đi-ô không?
Ngọc mở bừng mắt. “À! Họ nói chuyện với nhau đấy. Tai mình chưa

thủng nhĩ vì nhạc điên loạn? Họ nói thật khẽ mà mình còn nghe thấy.
Chuyện gì vậy? Ôi, thế gian tràn ngập tin đồn. Chẳng ai bịa đặt, chẳng ai
tin, nhưng những chuyện cướp giật, đâm chém, tống tiền ghê cả người vẫn
cứ lan truyền. Lan truyền một cách kì cục. Giống như một thứ sóng nhạc.
Sóng nhạc đen...”.

Ngọc nhìn sang bàn nước ông Bằng. Ông Bằng vừa ghé lại gần người

trai trẻ, thì thầm:

— Anh có nghe thêm được tin tức gì nữa không?
Người chơi ác-mô-ni-um lấm lét nhìn quanh, giọng như trượt qua vành

môi, sợ sệt:

— Họ đang dạy bài Tiến quân ca qua đài phát thanh.
— Vậy hả?
— Vâng.
Ông Bằng thở một hơi dài, cắn cắn môi, gật gù. Ông giáo Huyền kéo cái

ghế nhỏ lại cạnh bàn, vầng trán nhỏ thoáng một nếp nhăn:

— Chuyện chính trị... hừ... còn là rắc rối.
— Rắc rối gì — Ông Bằng gằn tiếng — Đài Hà Nội tố cáo Nguyễn

Tường Tam lấy cắp hai triệu bạc của chính phủ, thoái thác không tham dự
phái đoàn đi Ba-lê đàm phán. Tam về Vĩnh Yên mưu đem quân đảo chính...

— Thế kia à? Bác nghe ở đâu!
— Đài Hà Nội còn tố cáo vụ Ôn Như Hầu! Khiếp quá! Hàng chục bộ

xương người tìm thấy ở mấy gốc chuối...

— Chậc chậc...
Ngọc lại nhấc chén trà. Chè dưới đáy, thơm càng nồng dậy. Tâm trí Ngọc

lại chìm vào trong thư thái, đê mê. Không nên nghe, không nên hiểu gì
nữa! Chỉ có những phút này, trở về với bản thể và sự trong lành không gợn
bụi của cảm giác là đáng kể thôi. Đường phèn tan trong nước. Trà dâng
hương. Hồn lâng lâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.