ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 190

Mưa buông màn xám, thứ mưa đông buồn, u ám buốt giá. Những hạt

mưa không chân, lửng lơ bay. Chúng lọt qua kẽ hở, vào nhà. Căn nhà mờ
mờ lạnh lẽo.

Pao gọi, tiếng vang trong căn nhà:
— Cụ ơi, cháu đốt lửa nhé!
Ông cụ đặt cái địu đan dở, ngồi thừ. Hai con mắt như chìm nghỉm đâu

mất. Chỉ còn hai cái hốc sâu, thâm ngơ ngác:

— Ai như tiếng ông tướng cướp Lù Pin Dìn ấy nhỉ?
— Cụ nói ai? Cháu là Pao, người H'Mông đây mà!
Pao dịch lại gần ông cụ. Ông cụ lắc lắc đầu, lẩm thẩm:
— Chết thôi! Lại kéo về cả đây thì lại đánh nhau. Lại đánh nhau to đấy,

cháu người H'Mông ơi!

— Ai đánh nhau, hả cụ?
— Là tôi nói hồi họ Lục ở Bản Lẩu đánh nhau với họ Nông trên này ấy

mà!

Hóa ra ông cụ không phải là không biết trò chuyện. Khi Pao đã gầy được

đống củi sưởi, lửa cháy lém lém, tỏa ấm khắp căn nhà, thì ông cụ không
đan nữa. Ông cụ ngồi thừ, giọng vẳng rất xa:

— Là cái cô Nông Thị Cọt ấy mà, ông Châu đã hứa gả cho cậu Tường

bên Pa Kha. Thế mà đùng cái, lại lấy ông Xì Xám Mần. Ông này là quan
Tàu mà... à, mà cháu người H'Mông có biết ông Lục Đình Hoàng người
Nhắng không? Tôi là tôi gửi ông Nông Vĩnh Yêng hai con mắt đấy… Rồi
tôi phải lấy lại...

Pao rùng mình. Ông lão trợn trừng, không còn mắt, chỉ thấy cái kẽ nứt

rách ra. Không! Ông cụ không lẫn. Chuyện rời rạc, nhưng chắp nối lại thì
có đầu có đuôi. Thì ra họ Lục và họ Nông tranh nhau chức tri châu. Họ
Nông được. Họ Lục thua liền tức giận thuê người bắn chết bố Nông Vĩnh
Yêng. Yêng vốn thù ông cụ vì ông cụ đã có lần vác dao đến định chém y
khi y lấy đất của ông cụ để mở hiệu buôn, được dịp bèn vu ông cụ là hung
thủ. Y bắt ông cụ về làm ma tươi cho bố. Trói ông cụ cạnh quan tài bố, đặt
một cái đĩa đèn lên đầu ông cụ. Lửa dầu chảy nhầy nhụa xuống trán, vào
mắt vào mồm ông cụ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.