ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 192

Đã chờ sẵn ở cửa, khi thấy Chính bước vào, ông phó chậu Lục Đình

Hoàng liền sụp ngay xuống đất. Chính vội đỡ ông cụ:

— Cụ… Kính cụ... Cụ đừng làm thế...
— Bẩm bẩm... ngài phái viên...
Cụ phó châu được đỡ lên giường. Cụ cứ nhướng hai vệt mày đã áy trụi

nhìn Chính. Nhận chén nước Chính mời, cụ sụp xuống giường, nức nở.
Chính lại phải đỡ ông cụ dậy. Ông cụ đưa tay quệt nước mắt, sụt sịt:

— Thưa ngài phái viên... Nghe tin ngài hạ cố tới ủy lạo châu Mường

Cang, tôi vội vã lên hầu ngài. Nhưng, người ta ăn ở thất đức lắm, người ta
ngăn cản, đuổi tôi ra, không cho tôi được yết kiến ngài. Thưa ngài phái
viên, gặp thời gặp thế nên trọc phú, họ chẳng còn biết nhân đức là gì nữa ạ.
Là tôi nói cái ông Nông Vĩnh Yêng ấy ạ. Cùng đi thi chức châu úy Mương
Cang, tôi thì đỗ, Nông Vĩnh Yêng thì trượt. Vậy mà thế nào nó lại được bổ
thẳng lên tri châu. Bề ngoài sơn sớt thế thôi mà bên trong thì bụng nó toàn
rắn độc đấy ạ! Thưa ngài phái viên, ngài cứ hỏi ông cụ Mìn ở đây thì rõ ạ!
Làm quan gì mà lại tùng đảng với bọn thổ phỉ, xui nguyên giục bị cho nó đi
cướp phá làm khổ dân lành? Làm quan gì mà lại mượn tay kẻ bất lương đào
mồ rồi giật mìn tung cả hài cốt ông cụ nhà tôi ạ. Thưa ngài phái viên, muôn
sự phải lấy dân làm gốc. Sợ đất bản Lẩu thành nơi chiến trận nên tôi đành
phải nhận cho bọn Quốc dân Đảng nó vào đóng quân. Nhưng trong lòng tôi
vẫn...

Ngừng lại, khịt khịt mũi, cụ phó châu tiếp:
— Thật là núi rồng ngàn xưa đã bị mất, gà kia đã cướp núi phượng

hoàng. Thật là khổ vì sông nhiều bãi, nước nhiều quan. Sông nhiều bãi,
nước nhiều dòng; nước nhiều quan, nước nhiều loạn ly. Dạ, thưa ngài phái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.