ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 191

— Tôi không lòa đâu, cháu người H'Mông ơi! — Ông cụ như sực tỉnh —

Tôi nhìn rõ tim gan nó mà!

Pao thấy cay cay hai con mắt. Anh thở dài:
— Cháu nghe anh Chính nói: Việt Minh tốt với người nghèo, người có

khổ. Việt Minh hô hào mọi người theo họ.

— Nếu họ tốt thật thì thằng Mìn theo họ đấy!
— Anh Mìn bao giờ về, hả cụ?
— Húi! Còn hết đêm.
— Sao lâu vậy ạ?
— Nhiều việc lắm! Cắt cỏ ngựa, quét dọn, đập đậu, sấy đậu, đóng bao.

Ông Châu chở đậu tương đi bán, rồi mua vải, muối về bán lại cho dân mà!

— Ai cũng phải đi à?
— Bằng nhau! Ai cũng phải đi. Không đi không được mua muối, mua

vải.

Chuyện đến đây thì ngoài sân có tiếng người nói: "Đây, người đi theo

ông phái viên ở trong ấy!". Rồi tiếng người thở è è nặng nhọc cùng tiếng
bánh xe quay rù rù.

Pao mở cửa. Ngoài sân có một chiếc xe đạp vừa được đẩy vào. Bâu

quanh chiếc xe bê bết bùn là ba người: một người cầm ghi-đông, một người
đẩy đằng sau, và một người đỡ một ông già ngồi trên cái đèo hàng. Người
cầm ghi-đông, bỏ cái mũ chào mào, lau mồ hôi, ngẩng lên, lo lắng:

— Đây có phải nhà anh Mìn không thế?
— Phải.
— May quá! Cụ phó châu tôi muốn gặp ngài phái viên Chính phủ. Dân

họ bảo người đi hộ vệ ngài phái viên vừa đến đây.

Người ngồi trên cái đèo hàng xe đạp là cụ phó châu Lục Đình Hoàng.

Hom hem, mặt mũi hốc hác, trông ông cụ như người ốm. Suốt nửa ngày
trời ngồi trên xe để ba người đẩy ngược dốc, người cụ ê ẩm, hai bên mông
gầy và đôi cẳng tê bại, không cử động được. Người giữ cụ biết vậy, liền
ngồi xuống, ghé vai cõng cụ vào nhà.

— Các anh để cụ ở đây nhé, tôi đi tìm anh Chính cho!
Pao nói rồi ra sân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.