ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 247

— Tùng! Cháu lại đi tắm đấy à? Chết thôi. Ở ngoài ấy có con thuồng

luồng đấy. Về nhà học bài đi cháu!

— Cho cháu xem một tí nữa.
— Thôi, về học bài đi. Cô ra sông giặt rồi cô về ngay. Chỗ nào không

hiểu thì nhờ anh Khả bày cho. Có về không?

— Có ạ.
Lúc ấy, từ phía đầu làng, bốn anh bộ đội vác bốn cái bọc dài vừa hò nhau

chạy tới cái sân; thấy anh lính Nhật đang dạy cách bắt chó, liền vứt bịch
bốn cái bọc, xô vào lại xem.

Châu bận quá. Cuộc hội quân lớn sắp tới. Lương ăn. Quần áo mặc.

Thuốc bệnh, sinh hoạt phí cho cán bộ, bộ đội. Thêm nữa, phải lo xa hơn,
làng Nhuần có thể là căn cứ của cuộc kháng chiến trường kỳ chống thực
dân Pháp. Và như vậy việc xây dựng cơ sở làng Nhuần và mở rộng ra các
làng Dao, làng Tày lân cận trở nên quan trọng xiết bao! Đối với Châu, công
việc sẽ trở nên hết sức thiêng liêng từ những buổi trò chuyện bên bếp lửa
với những phụ nữ Dao nghèo khổ. Phụ nữ Dao khổ lắm. Mặt cúi sấp hết
xuống đất nương lại là mảnh vải thêu. Khép nép sợ từ người khách lạ vào
nhà. Châu phải giúp chị em ngẩng đầu dậy. Đầu tiên là những lớp bình dân
học vụ. Bài số một Châu dạy chị em hai chữ i tờ, tờ i ti, ti lèn, tiếng Dao là
cái túi. Rồi Châu giảng giải để chị em hiểu về tổ chức Việt Minh, về thế
giới có hai phe.

Chao ôi! Yêu vô cùng, quý vô cùng những người Dao nghèo khổ, ít nói

mà tấm lòng thơm thảo, sâu xa. Còn nhớ mới ngày nào, tay nải đeo vai,
đóng giả người đi buôn, Châu đi tìm cái làng Nhuần trốn thuế, li khai chính
quyền cũ này. Châu bán thuốc lào, kim chỉ cho bà con. Rồi Châu lân la trò
chuyện và khi Châu nói thật về nhiệm vụ của mình thì ông cụ đầu tộc Tẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.