ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 254

— Châu Quán Lồ người H'Mông ở Pha Linh. Nó có một mắt!
Hai người H'Mông thấy nét mặt ông cụ đã dịu lại, liền đứng dậy. Người

trẻ hơn, bước tới sát miền củ, nước mắt từ đâu bỗng đổ ra chan chan:

— Thưa cụ đầu tộc. Chúng con phải lấy đầu Châu Quán Lồ làm ma cho

bố đẻ chúng con!

— Thưa cụ, bố đẻ chúng con đã bị nó và tri châu La Văn Đờ sát hại. Thù

này dù sông Chảy có cạn chúng con cũng không thể quên.

Người già hơn nói tiếp. Họ chính là Seng và Tếnh, hai anh em, con ông

già đã bị Lồ cho ngựa hành hình kéo xác ở Pha Linh. Nghe xong chuyện
hai người kể, miền củ vỗ vai người anh, hạ giọng nghiêm nghị:

— Thôi, hãy biết thế đã! Bây giờ, tôi đưa hai người về gặp anh Chính.

Đưa hai cây súng cho tôi!

Hai người nọ bất đắc dĩ phải trao súng và lầm lũi đi theo miền củ về làng

Nhuần.

V

R

ộp rộp rộp... Vó ngựa liền vệt dài như suối chảy. Rộp rộp rộp... vó ngựa

khua rung mặt đất. Ngựa về vun vút như những luồng gió. Ngựa về, âm
vang náo nức từng hồi chuông đồng.

Làng Nhuần ứ đầy thanh âm, màu sắc. Tiếng ngựa hí, tiếng người reo,

tiếng giáo mác, kim khí va chạm, dồn dập, náo động.

Chưa bao giờ có cuộc tụ hội lớn, sôi động cả rừng núi tới tim gan người

như thế ở làng Nhuần. Mừng vui thật lòng, người làng Nhuần, đứng dài bên
con đường mới mở, vỗ tay chào đón những cánh quân từ các nơi xa tới.

Đến đầu tiên, từ lúc tinh mơ, là hai mươi con ngựa của cụ phó châu Lục

Đinh Hoàng. Cụ Hoàng đầu trần, cặp mày áy trụi hơn hớn nhướng cao,
cưỡi trên con ngựa bạch sạch sẽ từ lông bờm tới móng guốc, yên cương
bóng nhoáng, có một người đi trước dắt. Sau cụ, hai hàng lính trên lưng
ngựa bước từ tốn, khoan thai. Ngựa tuy xấu mã, ức như ức gà, nhưng tất
thảy đều thắng yên cương mới; lính tuy toàn hạng non trẻ vốn chỉ quen việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.