ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 284

Ngọc theo đơn vị Tâm đến phố Lữ Khách khi cuộc chiến đấu đã gần kết

thúc. Chỉ còn tiếng súng nổ lác đác ở khu đồi cao, nơi địch đóng ban tham
mưu.

Rue des Caravanes, phố Lữ Khách chật ních người. Người ùn ra đường

phố. Dân chúng. Bộ đội. Tự vệ. Đông nhất là người mới thoát khỏi các nhà
giam. Ồn ào, inh ỏi tiếng gọi nhau, tiếng cười, tiếng khóc. Chính đã vào
đây từ lúc bắt đầu nổ súng. Anh chỉ huy mũi đánh vào tòa sứ, sở hiến binh.
Giờ, Chính đang gặp gỡ các đại biểu nhân dân, giới thiệu ủy ban Quân
quản và Văn phòng Hành chính, yêu cầu đồng bào ổn định trật tự, giúp bộ
đội trừ gian, không để bọn trộm cướp lợi dụng thời cơ đục nước béo cò,
không để lọt lưới một tên địch.

Trước cửa tòa sứ, Đắc đứng chỉ trỏ, bảo hai anh bộ đội khiêng cái biển

gỗ trắng sơn bốn chữ đỏ ủy ban Quân quản đặt trên hai cái trụ cổng. Một
tốp công nhân sở bưu điện khiêng máy điện tín, đeo dây điện thoại tới. Cái
loa vang vang giọng Đắc đọc Thông báo thứ nhất của Chủ tịch ủy ban
Quân quản. Ông Bằng cũng đã có mặt trong tòa nhà.

Đeo cây đàn vỡ toác ở sau lưng, tay cầm khẩu xi ten, Ngọc len lỏi qua

những đám người đang tụ tập huyên náo trên đường phố. “Dung ơi, em ở
đâu?” Mắt Ngọc nóng rực, lướt qua mặt những người xung quanh. Hồi hộp,
lo sợ dâng đầy ngực Ngọc. Thấy một đám phụ nữ đứng túm tụm dưới gốc
cây tếch ở cửa ga, Ngọc đi lại. Đó là đám các bà, các chị mới được giải
thoát khỏi khu hầm giam của bọn Quốc dân Đảng. Họ đang nguyền rủa Vũ
Khanh và Triệu Đại Lộc. Bắt chuyện với họ là một ông lão gầy còm, đội
cái mũ phớt rách. Ông lão hếch cằm lên cười hơ hớ:

— Thế mới gọi bọn cướp dân đểu. Hớ hớ... Lão biết là chúng đến nước

mạt vận rồi. Hôm kia, lão thấy một thằng lính lấy cát xít đổ vào súng. Lính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.