ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 307

“À! Hóa ra nhà gạch nó cũng khác với cái anh mái gianh, tường đất ở trong
rừng!”.

Cuộc sống đã khác xa những ngày làng Nhuần rồi. Bộ đội truy lùng nốt

mấy tên lẩn trốn. Rồi là cả văn phòng dọn về tỉnh. Ôi chà! Hốt quá. Chỉ
suýt nữa thì Khả bị chỉ định ở lại cái làng Nhuần heo hút ấy. Hừ, cái bà
Châu hóa ra cũng lắm lý sự. Thôi thôi bà ơi, ở rừng mãi rồi, cũng phải cho
anh em về hưởng tí... thành thị chứ. Kháng chiến, lúc ấy sẽ hay! Mình đánh
thắng ào ào như thế, vía bố thằng Tây cũng chẳng dám động đến mình bây
giờ đâu. Ha ha... Khả được về thị xã! Lại về ngay ủy ban Quân quản! Mới
giải phóng, quân đội quản lý hết. Và tất nhiên tiểu đoàn trưởng Nguyễn
Đắc làm Chủ tịch ủy ban Quân quản này. Bây giờ thì cứ mỗi sáng trở dậy.
Khả lại đủng đỉnh qua quán Bồng Lai làm một cốc cà phê, với một ổ bánh
mì cặp xúc xích — cái quán toàn khách cán bộ, bộ đội, hai mẹ con bà chủ
quán xinh tươi lộng lẫy trông cứ như hai chị em — rồi lững thững về. Công
việc những ngày đầu mới giải phóng đâu có ít! Tiếp nhận khách. Đánh máy
chữ. Thảo công văn. Báo cáo tình hình với Chủ tịch Nguyễn Đắc. Ối chao!
Cứ là bù đầu. Nhất là cái việc tiếp khách. Cứ là nườm nượp kéo tới, đủ hết
các mặt các ngành, các giới. “Ôi chà, sao bà lại đem đến biếu anh Chủ tịch
tôi. Anh ấy liêm khiết, không tơ hào đâu. Có bán thì anh ấy mua. Mà anh
ấy cũng chẳng mua đâu!”. “Hừ, ủy ban Quân quản đã ra lệnh xóa bỏ thuế
thân rồi. Ông bà không phải đóng cho ai cả!” — “Bọn Quốc dân Đảng còn
lẩn quất, thấy nó báo cáo ngay như cô là tốt lắm”. Ấy thế, bận tối mắt
nhưng cũng thú vị vì có nhiều nỗi vui nho nhỏ.

— Reng reng reng... — Chuông điện thoại đổ liền hai hồi. Khả mới dừng

máy, đứng dậy nhấc ống nghe.

— Hả? Hả? Ở Mường Cang hả? — Vừa áp tai vào ống nghe, Khả đã run

lên lập cập — Trời ơi! Bị ông Nông Vĩnh Yêng cho quân ra chặn hả? Tiểu
đội vào công tác không đi được! Trời! Có nổ súng hả? Không... không à.
Sao, sao? Họ nói không công nhận ủy ban Quân quản hả? Cho đóng đồn,
nhưng lại không cho xuống dân. Hừ... Gay nhỉ...?

Khả đặt ống nghe xuống. Vừa lúc ấy có tiếng chân ngựa bước lạo xạo ở

con đường rải sỏi cuội ngoài sân. Khả ngó ra: Chủ tịch ủy ban Quân quản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.