ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 309

— Thưa, đấy là ý kiến của anh ta. Anh ta nói: đã ngán cảnh quán ăn, ô

ten, khách sạn lắm rồi.

— Ngu! Quán Thiên Thai do tôi, Chủ tịch ủy ban Quân quản mở, anh có

biết là nhằm mục đích gì không?

— Dạ... tình báo ạ.
— Còn gì nữa! Bảo cho cái thằng nhạc sĩ ấy biết: nó không làm thì cút.

Cút!

Chết thôi, sơ sơ thế mà Chủ tịch đã cáu. Khả nghĩ, vội chuyển giọng:
— Dạ, vấn đề thứ hai là ông Hoàng Văn Tường có đến mời anh tối nay

tới quán Bồng Lai.

— Biết rồi!
Chưng hửng, Khả lại vội cúi xuống:
— Vấn đề thứ ba là ông giáo Huyền mời anh chiều đi chơi tennít.
— Được!
— Báo cáo anh, tiểu đội đi Mường Cang bị ông Thổ ty Nông Vĩnh

Yêng...

— Tôi biết rồi.
Khả ngẩng lên, lại chưng hửng. Sao Chủ tịch hồi này khác tính thế? Hồi

ở làng Nhuần, mới đến chức đại đội trưởng, tuy cũng không dễ gần, dễ mến
như anh Chính, nhưng cũng chưa đến nỗi nào. Bây giờ, có chức có quyền
rồi lại hóa ra càng xa cách, quan dạng. Mà “Vấn đề thứ tư” sắp trình bày
đây mới thật là gay đây. Cẩn thận không khéo bao nhiêu bực bõ là ông ấy
trút lên đầu mình cả đấy. Làm cái anh Văn phòng quyền không có, mà vạ
thì tày đình, khổ thế!

— Còn gì nữa?
Đắc hất hàm, dáng sốt ruột. Khả luýnh quýnh, giở soàn soạt xấp giấy, rồi

giả vờ à một tiếng:

— Dạ, vấn đề thứ tư là... — Ngắc ngứ, Khả tìm cách nói — Bên tỉnh bộ

Việt Minh... có gọi điện thoại sang... Hừ, vấn đề này có thể là một sự hiểu
lầm.

— Hiểu lầm thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.