ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 341

Thật mà!

Ôi những hờn dỗi, những nũng nịu, những mơn trớn, vuốt ve êm ái, mê

mẩn. Những ỡm ờ, non nỉ, nhỏng nhảnh. Và tấm thân thiếu nữ thon lẳn
ngọc ngà luôn trong tư thế chủ động dẫn dắt anh vào những miền xa lạ, làm
cho anh kinh ngạc như lạc vào mê cung. Con nhà giàu bậc phú gia nhưng
được học hành tử tế và được hưởng thụ một nền giáo dục nghiêm khắc của
gia đình, chưa bao giờ Đắc được tiếp xúc với thứ ái tình sát sạt của đàn bà
như với Nhắn. Thật sự là anh vừa thích thú, vừa sợ hãi.

— Thôi bây giờ có chuyện gì em nói anh nghe xem nào.
— Nghe, nhưng anh có giải quyết không đã?
— Thì cũng phải xem thế nào đã chứ.
Nhắn đã ngồi dậy, hai mắt roi rói sáng.
— Thế này. Em là một người con gái, bên trong thì từ đêm qua đã là vợ

anh, còn bên ngoài công khai thì là người tình của anh, là em gái anh
Tường, thư ký ủy ban tỉnh. Thế mà anh biết thế nào không? Cái nhà ông
Tâm ấy vừa ra lệnh tịch thu cái thuyền muối 500 cân của em và của anh
Tường. Đã thế, ông ta còn thóa mạ em, thóa mạ anh nữa.

— Thóa mạ?
— Chứ còn gì!
Quay mặt đi, Kim Nhắn huẩy đầu, sụt sịt:
— Thôi đấy, giải quyết thế nào là do anh. Còn em, cứ thế này mãi thì em

đành phải vĩnh biệt anh, trở vào Pa Kha với ba em đấy.

— Thôi được.
— Được là được thế nào. Anh phải hứa đi! Nói to lên cơ: “Sẽ trả lại

thuyền muối 500 cân cho cô vợ yêu của tôi là Kim Nhắn”. Không tối nay
em không cho yêu nữa đâu đấy!

Tiếng người thét và tiếng cái bàn đổ với những tiếng vỡ của chai lọ, cốc

chén ở tầng dưới đã chen ngang câu chuyện của hai người.

Đắc vụt đứng dậy, mặt đỏ nhừ, lúng túng, Kim Nhắn cũng vùng dậy,

hoảng hốt. Cả hai cùng nghe thấy cuộc đối thoại gay gắt của Tường và một
chiến sĩ công an ở chân cầu thang. Công an đòi khám xét căn nhà này. Còn
Tường thì dựa thế ủy viên thư ký của ủy ban, kiên quyết phản đối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.