ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 370

Nhưng Lử vừa đứng dậy, chưa kịp vung thanh củi bổ xuống đầu Kiến thì

Pao đã xông tới, đấm mạnh vào giữa ngực hắn.

Mọi người rú lên kinh sợ. Trẻ con tóe vào trong gian bếp. Kiến đứng dậy,

tay chống sườn, ngực ưỡn, răng nghiến chặt, chỉ mặt Lử:

— Thằng khốn nạn! Mày là thằng Lử, hả? Tao mà đeo súng ở người hôm

nay thì mày chết như con chó rồi, hiểu chưa! Rồi mày không thoát khỏi tay
tao đâu!

Hố pẩu rung cả hai đầu gối: “Sao người vỗ tay, kẻ lại dậm chân thế này?

Trời ơi, cán bộ Kiến. Lử, Lử ơi, sao lại thế!”.

III

P

ao giật cái chạc, con trâu quẫy cái đuôi, cắm cúi bước. Lưỡi cày xục đất,

đổ nghiêng. Đường cày võng theo sườn đồi; len lỏi giữa những mô đá nổi.
Cái bắp cày uốn vòng hình cung như ngực Pao nở, to như bắp tay Pao.

Đã vào giữa mùa xuân. Buổi sáng, phía đông rực rỡ những vệt mây màu

cá vàng. Trên cao, trời xanh thanh thản, mịn như da mặt con gái. Mảnh
nương sáng choang. Nắng như những lớp cánh nhỏ phong phanh, phập
phồng trong gió. Pao cởi cái áo vứt lên mô đá, nhổ nước bọt xoa hai tay
nắm tay cày. Đế cày trượt êm. Ria lưỡi cày vặn nghiêng, xén lục bục rễ cây
ngầm. Đất nguyên sơ bốc mùi ngai ngái. Gió hất tóc Pao. Mặt Pao nhoáng
ánh mồ hôi. Cày nương vất vả gấp ba cày ruộng. Không được chạy thỏa
chân. Hai con mắt phải chăm chỉ. Đá ngầm, đá nổi, sơ ý gãy cày liền.
Đường cày uốn, áp sát mô đá. Nương đá là nương tốt, mỗi hòn đá là một
lạng mỡ. Ngô sẽ mọc trên đất này, giữa những hõm đất, cạnh đá. Đá giữ ẩm
cho cây ngô.

Đường cày mở đất dịch lên cao dần. Sườn đồi mở toang những luống đất

hăm hở. Có tay người động tới, đất đã cựa mình sinh sôi.

Đất nhất định sẽ ngùn ngụt bốc cao cây ngô, cây lúa. Như chính đời Pao

qua những tháng ngày ươm hạt đã bắt đầu nẩy những lá mầm. Pao đã bước
sang thời kỳ nẩy mầm. Cái đấm vào ngực Lử đêm nào như một tiếng động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.