ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 374

Bỗng có tiếng chó sủa ngậu. Đám rước dâu đã đến. Họ đến chậm, vì tuy

nhà cô dâu ở gần, nhưng cũng phải đi vòng vèo, rồi ngả cơm ở giữa đường
ăn cho đúng lý lối.

Pao lẻn ra sau nhà. Anh lại như sống trong chiêm bao, nhất là khi tiếng

pháo ở cửa nổ ran và Pao đã leo qua bức tường đầu hồi vào buồng cô dâu.
Chao ôi! Trong đời Pao, chưa bao giờ Pao phải làm một việc như thế này.
Pao đi con đường thẳng đã quen. Sao đời lại bắt Pao không được đi con
đường thẳng? Lòng Pao tê dại, xót xa. Ngoài nhà bọn khách ầm ĩ cười nói.
Nhiều tiếng lạ. Nhiều tiếng quen. Chúng nói về đám cưới, chúng nói
chuyện Pha Linh, chuyện Việt Minh, chuyện Tây đánh Hà Nội, đánh Phong
Thổ, đất phía tây tỉnh nhà.

Pao nhảy xuống đất, hai chân hai tay run lẩy bẩy, miệng lật bật Seo Ly!

Seo Ly, Pao đến đón em đây. Anh phải đưa em ra khỏi chốn này. Cha anh
đã nhờ ông mối sang hỏi xin em. Anh sẽ là chồng của em. Anh phải cứu
anh và cứu cả em. Chúng nó là bọn người xấu xa, độc ác.

Pao bế cô gái, bước lên cái ghế. Anh loạng choạng.
— Seo Ly, bám vào bờ tường, đạp chân lên vai anh đây, có Seo Cả đón ở

ngoài rồi, em đừng sợ.

Pao run từng thớ thịt. Kịch, cái gì đổ thế?
Bục! Một mảng tường rơi. Pao nhảy xuống đất.
— Có kẻ trộm! Có kẻ trộm!
Cánh cửa buồng bị đập mạnh. Tiếng một người la hốt hoảng. Rồi một

bóng đen ập vào, xô tới Pao. Pao đấm mạnh vào ngực nó. Một cái bóng nữa
nhao lại. Cái ghế phang trúng vai nó. Pao đấm tay, Pao đá chân. Tiếng Seo
Ly rú kinh hãi. Pao đạp cái cửa sổ. Nhưng bốn, năm cái bóng nữa đã sáp
gần người Pao, hò reo hỗn loạn:

— A, nó định cướp cô dâu!
— Có đứa con gái ở sau nhà! Bắt! Bắt!
— Đ. mẹ, dám trêu gấu hả?
— Trói chặt nó lại!
— Đem nó lại đây!
— Hừ hừ... Đ. mẹ, đưa nó ra đây xem mặt nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.