ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 418

Tâm dừng lại. Một anh tự vệ, đội mũ cát két ngồi dưới một vòm cây, đưa

cho Tâm một cuộn thuốc lá sừng bò. Tâm ngồi xuống. Cuộn xong điếu
thuốc, ngẫm nghĩ thế nào anh lại đưa cho đồng chí tự vệ:

— Thôi, cất đi. Đánh trận xong, hút khoái hơn.
— Chỉnh ủy biết tin Châu Quán Lồ bỏ về chưa?
— Biết rồi.
— Cái thằng ấy...
— Tớ biết là trước sau thế nào nó cũng về với cái ổ quỷ của nó.
— Chính ủy ạ, trận này phải chơi với bọn lê dương đấy.
— Thuyền to, sóng cả! Cậu sợ không?
— Không! Người ta tuy vậy mà cũng khó chết. Chả có gì mà sợ cả.

Không có vũ khí, bị nó trói nó đánh, còn không sợ. Huống hồ bây giờ...

— Cậu nói rất đúng!
Tâm đi.
Đại đội tự vệ công nhân nằm ở khúc giữa của trận đánh. Họ là những

phu mỏ phốt phát, những người thợ ở đề-pô Phố Mới Tâm mới tập họp lại
cách đây hơn một tháng, khi Tâm theo ý kiến của Chính, đi vào xây dựng
phong trào công nhân.

Qua nơi đại đội tự vệ phục kích, Tâm ngược lên phía trên. Thấy một

nhóm chiến sĩ các dân tộc, anh rẽ vào. Pao, Mìn và anh em Seng- Tếnh ở
đó, họ ngồi sau một búi ô rô lớn khe khẽ trò chuyện với nhau. Một thế hệ
thanh niên các dân tộc sinh ra từ những nỗi khổ truyền kiếp, đã gặp nhau ở
chiến hào.

Tâm dừng lại, lắng nghe. Giọng Pao ngàn ngạt:
— Đêm ấy chúng tôi chôn ông lão Pâu xong thì bọn thằng Tường lại mò

đến trụ sở Châu bộ. Đêm ấy cháy cả trấn. Tôi thương ông lão Pâu quá. Bọn
thằng Tường đâm nát ngực ông lão. Ông lão thều thào bảo tôi: “Chết thế
này hơn là chết trong tay Hoàng Văn Chao. Ta chết để trả ơn cán bộ Kiến
đấy, cháu ạ”.

— Đoàn trưởng Đắc đâu, các đồng chí? — Tâm hỏi. Pao nhổm lên, trả

lời:

— Tôi không biết. Cũng đang muốn tìm đồng chí ấy đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.