ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 64

Huyền ngẩng lên, chờ đợi. Chẳng lẽ là anh đợi chờ một lời quở trách?

Thì lạ sao, khóe miệng Khanh vừa hé một nụ cười hết sức cảm thông và độ
lượng.

Huyền gãi gãi cổ.
— Thưa đảng trưởng. Theo tôi nghĩ, cách mạng phải lấy dân làm gốc.

Để cho dân có thể tin mình thì trước hết trình độ văn hóa của dân phải được
nâng cao lên.

— Thật là hữu lý!
— Dạ thưa.
— Anh cứ mạnh dạn.
— Vì vậy, tôi có một đề nghị với đảng trưởng, xin thu xếp cho tôi hoạt

động trong lĩnh vực văn hóa.

Ngước lên, mắt chớp chớp, Huyền rụt rè, phấp phỏng quá. Khanh quả là

có sức hấp dẫn anh. Anh đến đây với ý định đề nghị Khanh đừng bắt anh
gánh vác cái chức trách Chủ tịch ủy ban Hưng Việt thị trấn và xin được về
xuôi như hôm nào trong cuộc họp anh đã đề đạt với Lộc. Nhưng bây giờ thì
Khanh chủ động dẫn dắt anh đi. Anh bị mê mị. Không! Không! Khanh và
đảng của Khanh không phải là bọn người vô học như Lộc. Không! Họ là
những người có tâm huyết với dân tộc, quốc gia.

Nhìn Huyền vừa ngẩng lên ánh mắt hấp háy đón đợi, Khanh hơi cúi

xuống, khẽ khàng:

— Anh Huyền, Chu Hy, triết gia đời Tống có nói một câu mà tôi cho là

vô cùng chí lý. Ở đời có ba điều đáng tiếc: một là hôm nay bỏ qua, hai là
đời nay chẳng học, ba là thân này lỡ hư. Anh đừng phân tâm nữa. Đây là
lúc quốc nạn, vì vậy cần kén chọn người có đức vọng để lãnh đạo, cần
tuyển cử người có tài năng để ra gánh vác việc nước. Hãy bắt tay vào việc
đi! Tất cả hãy quy thuận về một mối, xóa bỏ cái nguyên trạng chia rẽ hiện
nay đi! Chúng ta hãy đồng tâm hiệp lực, anh Huyền...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.