ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 93

làm ở trụ sở nữa.

— Thật à, cụ?
— Ấy là tôi nghe học trò nó kháo, ông ấy muốn thôi chức chủ tịch Ủy

ban Hưng Việt. Ông Khanh không nghe, lại còn bắt ông ấy đứng ra lập
Tỉnh đoàn thanh niên Quốc dân Đảng. Ông Khanh nói: Đại quân sắp kéo
sang đánh Việt Minh rồi. Bác Bằng à, mặt ông Khanh là mặt đại gian đại ác
đấy. Ác mà thâm kia. Nghe nói, ông ấy giam cả một ông bạn đồng liêu vào
lô cốt rồi thả hơi ngạt vào giết chết. Là em nghe hai chú lính trốn đi làm
nghề cốn bè kể lại. Lính họ bị lừa, họ trốn về xuôi vô khối ra. À mà bác
Bằng này, cái cô gì là nhân tình của anh nhạc sĩ ấy mà, nghe đâu nhận lời
lấy ông Khanh rồi đấy!

Ông Bằng cau mày:
— Cụ nghe tin ấy ở đâu?
— Là nghe học trò nó bảo: ông Khanh sai lính đưa cô ấy lên ở cái nhà

lầu bên dinh tỉnh trưởng. Tù nhân hóa thành tình nhân mà.

Ông Bằng thở đánh phào:
— Thế thì chắc gì đã phải!
Bỏ lại câu chuyện vừa kể, ông lão Lìu ghé sát mặt ông Bằng, hai con mắt

đưa đẩy nhoay nhoáy xung quanh như soát xem có kẻ nào nghe trộm hay
không, rồi hạ thấp giọng:

— Bác Bằng ơi, bác đã biết tin về anh thợ ở đề-pô chưa?
— Anh Tâm ấy à?
— Phải. Anh Tâm hòn đá cuội ấy. Anh ấy chưa chết, bác ơi? Anh ấy bị

chúng đâm ở cầu Cốc Lếu rồi đẩy xuống sông. Xuống tới sông thì anh ấy
tỉnh, anh ấy bơi. Anh ấy, vốn là dân sông nước nên bơi giỏi lắm. Thế rồi
bên mình có người biết trước đón sẵn. Bác Bằng ơi, anh ấy sống, anh ấy
đem quân về đây...

Giọng ông lão Lìu nao nức lạ. Ông Bằng bừng hai con mắt, lòng dạ ông

râm ran, rạo rực hết cả lên.

Tuy nhiên, hai người đàn ông chỉ được hưởng nỗi vui thầm kín do chính

mình tạo ra một lát thì đã nghe thấy tiếng bà lão Lìu réo gọi ở bên nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.