ĐỒNG CỎ - Trang 131

- Chị đã thưa với bác rồi.
- Việc ấy lo sau.
- Giờ này có lẽ Nhiên đang ở nhà chị.
- Mình về luôn chứ?
- Ừ. Chị đi từ chiều đến giờ.
Tôi nghe những cơn gió mát thổi lùa hai bên tai. Tôi nhớ lại những vết

môi hôn của Sơn trên da mặt.

Nhiên đang đợi chúng tôi ở nhà.
Mẹ tôi dọn cho ba đứa cùng ăn bữa cơm tối.
Sau đó, Thảo và Nhiên cùng kéo lên phòng tôi để "giúp kiểm soát lại

hành lý" như lời chúng nói.

Tôi mở tủ chỉ dẫn cho Thảo những đồ dùng dành cho nó.
Con nhỏ cầm một chiếc quần lót giơ lên hỏi Nhiên:
- Đẹp không?
Thằng nhỏ không nói gì.
Mùi băng phiến bay thoảng.
Tôi bảo Thảo:
- Chịu khó đến chơi với Nhiên, cần gì nhờ Nhiên lo hộ
Thảo nói:
- Ông còn thì giờ nào lo cho tôi.
Nhiên cũng cười bảo:
- Kiếm kẻ nào nó rảnh cả đời nhờ nó lo cho, cho chắc.
Tôi nói:
- Vậy là đã sẵn sàng. Mai chị chỉ việc đi thôi.
Thảo bảo:
- Chi viết thư cho em về đây luôn đi.
Nhiên hỏi:
- Bà có yên tâm đi không?
Tôi nhìn nó bảo :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.