ĐÔNG CUNG - Trang 11

cho tôi. Kết quả cha nói mà chẳng giữ lời, bao lâu không hề sai người đến.

Hắn cũng không trả lời, chỉ hỏi: “Nàng muốn về nhà không?”

Đương nhiên tôi muốn về nhà rồi, có nằm mơ cũng toàn mơ thấy được về

nhà.

Tôi lại hỏi hắn: “Người là do ca ca ta phái đến phải không?”

Hắn mỉm cười, hỏi tôi: “Nàng còn có anh trai à?”

Tôi đương nhiên có anh trai rồi, hơn nữa còn có những 5 người anh cơ

mà, đặc biệt là ngũ ca, huynh ấy thương tôi nhất. Lúc tôi sắp phải ra đi,
huynh ấy khóc một trận rõ to, còn dùng roi da quất tung tóe loạn xạ bùn cát
trên sa mạc. Tôi biết huynh ấy bởi vì không nỡ rời xa tôi, không nỡ để tôi
đến sống ở nơi xa là thế.

Thậm chí anh trai tôi mà người này cũng không biết, xem ra không phải

do người nhà tôi phái đến rồi, tôi thoáng thất vọng. Hỏi hắn: “Sao ngươi
biết tên ta?”

Hắn nói: “Là nàng từng nói với ta mà.”

Tôi nói với hắn á? Tôi có quen biết hắn à?”

Sao tôi chẳng có chút ấn tượng nào nhỉ.

Nhưng mà không hiểu vì sao, tôi chẳng hề cảm thấy gã này là kẻ lừa đảo.

Có lẽ bởi vì không kẻ lừa đảo nào kì lạ đến thế, trên đời này mấy tay bịp
bợm thường cố gắng sắm vai người bình thường, chính ra những kẻ đó mới
không quái quái gở gở đấy, bởi lẽ quái gở chỉ tổ lộ ra sơ hở cho người ta
vạch trần.

Tôi nghiêng đầu quan sát hắn, hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.