ĐÔNG CUNG - Trang 156

hay không.”

Tôi ghét nhất cái kiểu người vòng vo, liền bảo: “Có gì ngươi cứ nói đi.”

Hắn ngập ngừng 1 lúc mới thưa: “Trời sinh Thái tử phi bản tính hiền

lương, Đông Cung lại là nơi đầy rẫy thị phi. Điện hạ thân là đương kim
Thái tử, lập trường của người ắt rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Mạc
tướng cho rằng, Thái tử phi tốt nhất không nên giao thiệp với những người
như Nguyệt Nương….”

Xưa nay, tôi chưa bao giờ nghĩ Bùi Chiếu lại có thể khiến người ta phát

ghét đến thế, tôi cười khẩy mà rằng: “Ta biết hoàng thân quốc thích các
người đều xem thường những nữ tử như Nguyệt Nương, nhưng bảo ta đừng
nên qua lại với bạn bè ta nữa, chuyện đó e là không thể! Ta không giống
loại nịnh hót bợ đít như các người, thấy kẻ khác không quyền không thế thì
không thèm kết bạn. Ngươi nói không sai, Nguyệt Nương chỉ là loại nữ nhi
chốn phong trần, tối nay quả thật đã làm vấy bẩn Bùi tướng quân rồi!
Nhưng Bùi tướng quân yên tâm, sau này ta sẽ không đưa ngươi đến những
chỗ như thế nữa, ngươi cứ thanh thản mà nhậm chức phò mã của ngươi đi!”

Khi đó có lẽ tôi đã nói với Bùi Chiếu những lời chua ngoa xưa nay chưa

từng thốt ra, thế nên vừa dứt lời, một lúc lâu sau hắn không hề đáp lại. Chỉ
thấy tiếng vó ngựa cào trên tuyết, chỗ ấy là nơi đường lớn phố thị, đá xanh
2 trượng vuông vức trải dọc. Tuyết vẫn rơi tầm tã, đọng lại trên mặt đất là
một lớp mỏng manh, ngựa bước đi không vững, chỉ nhích từng bước thật
chậm.

Về đến chân tường phía nam của Đông Cung rồi mà tôi vẫn chưa thèm

liếc đến Bùi Chiếu.

Tôi không hề hay biết sự tình này sau đó còn nhiều biến hóa khôn lường.

Cũng bởi chẳng mấy mà sắp đến Tết, trong cung có biết bao là lễ lạt lớn,
năm nay không có Hoàng hậu nắm quyền, rất nhiều việc đổ ập xuống đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.