ĐÔNG CUNG - Trang 159

Tôi mơ màng nhường cho hẳn nửa phần chăn, hắn bám dính lấy, không

hiểu tự lúc nào ai đã hộ hắn cởi quần áo, hắn mặc độc bộ lụa mỏng bên
trong. Toàn thân nóng rực, ấm áp hết sức, cứ như là chậu than ấy. Nhất là
lúc hắn giương cánh tay lên, vừa vặn kề đúng hõm gáy tôi, thế rồi ôm tôi dễ
như bỡn, tiện tay kéo tuột tôi vào lòng hắn. Mặc dù nằm như thế ấm lắm,
nhưng mà tôi cứ cảm giác khó chịu, thiu thiu một lúc lại càng không chịu
được: “Đừng phả hơi sau gáy thiếp mà….”

Hắn không nói gì, tiếp tục công cuộc hôn lên gáy tôi, hệt như có con cún

nhỏ đang cắn mình, cứ ngứa ngáy mà tê tê, không cầm được lòng đẩy hắn
ra: ‘Đừng cắn nữa, cứ cắn nữa thiếp không ngủ được.” Hắn vẫn im re,
chuyển sang cắn tai tôi, tôi sợ nhất là nhột vành tai, cười cười 1 lúc đã nhũn
cả người, hắn chớp thời cơ vạch mở đai áo tôi, lúc ấy tôi tức thì tỉnh cả ngủ,
“Chàng làm gì thế?”

Lí Thừa Ngân hung hăng gặm môi tôi, tôi chợt hiểu ra ý đồ của hắn, bất

thình lình tung cho hắn 1 cú đạp: “Này!”

Quả đạp đấy khiến hắn suýt chút nữa thì ngã lộn cổ khỏi giường, mùng

màn vắt ngang mặt hắn, một hồi lâu mới gỡ được đống lằng nhằng này, hắn
đâm bực, trợn mắt với tôi: “Nàng bị làm sao đấy?”

“Chàng muốn….việc kia….việc kia….thì đi mà tìm Triệu lương đệ ấy!”

Tôi thèm vào mà làm thế thân cho Triệu lương đệ nhé, tuy tôi thích Lí

Thừa Ngân thật đấy, nhưng không ưa nổi cái kiểu hành xử của hắn.

Lí Thừa Ngân chợt rộ lên cười: “Thì ra nàng ghen à.”

“Ai ghen?” Tôi trừng mắt, “Chàng bớt cái kiểu ‘tự mình làm tự mình

chịu’ đi!”

Lí Thừa Ngân không kìm được, bắt đầu uốn nắn tôi: “Là ‘tự mình đa

tình’!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.