ĐÔNG CUNG - Trang 161

Hắn phá lên cười: “Thế đấy, Bùi Chiếu có gan to bằng trời cũng chẳng

dám có gì không trong sạch với nàng. Hơn nữa, hắn sắp lấy Lạc Hi rồi,
công chúa thiên triều chúng ta ấy à, không giống loại nữ tử Tây lương các
nàng, thật là….lông bông bẩm sinh!”

4 chữ sau cùng ấy khiến tôi tức điên lên, tôi nhảy dựng dậy vung tay tát

hắn, nhưng mà hắn tránh rõ nhanh, thế nên cái tát chỉ sượt qua cằm. Tôi
giận đến run người: “Ngươi suốt ngày cợt nhả với cả đống nữ nhân thì sao,
ta xưa nay đã nói gì đâu, ta và Bùi Chiếu uống rượu vài lần với nhau đấy,
ngươi dựa vào đâu mà dám lên mặt với ta? Con gái Tây Lương sao nào…
Chẳng qua loại ngươi cũng chỉ ỷ vào thế mạnh người đông….bằng không
năm đó phụ hoàng ngươi ép cha ta cầu thân, cha ta còn không nỡ gả con gái
đến nơi xa xôi này đấy? Nếu không phải ngươi là loại chó cậy thế chủ, ta
thèm vào mà lấy ngươi? Đàn ông Tây Lương ấy à, có ai không bằng được
ngươi nào? Ngươi tưởng ta đây muốn lấy ngươi lắm đấy? Ngươi tưởng ta
thích cái ngôi vị Thái tử phi lắm chắc? Người ta thích ấy à, tốt hơn ngươi 1
ngàn 1 vạn lần! Đến cọng tóc của người ta ngươi còn không bì nổi đâu….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.