ĐÔNG CUNG - Trang 193

Tôi cảm giác như tính hiều kỳ trong mình đang trỗi dậy, liền đeo bám

Vương đại nương đòi đi xem bằng được. Vương đại nương tỏ vẻ khó dễ,
bảo: “Chuyện này…khách đang uống rượu trong phòng….không thể phá
luật được…”

Tôi giở trò mềm nắn rắn buông một hồi, Vương đại nương nhất quyết

không chịu. Bà ấy làm ăn không phải chỉ ngày một ngày hai, nghĩ bụng
không nỡ hủy hoại tên tuổi gây dựng bấy lâu. Bà ấy tiếp đãi chúng tôi vô
cùng niềm nở, dẫn chúng tôi vào một gian phòng đẹp đẽ lộng lẫy xong, còn
gửi hai bộ quần áo lên, phân phó hai đứa a hoàn xinh xẻo vào giúp chúng
tôi đổi đồ, sau đó tự mình đi chuẩn bị tiệc rượu thết chúng tôi.

Tôi chỉ sợ lòi cái đuôi mình là con gái, thế nên đợi bà ấy đi khuất, mới

xua hai đứa đầy tớ kia đi, tự mình động tay thay bộ quần áo ướt này ra mới
được. Lí Thừa Ngân khẽ hỏi: “Nàng định làm thế nào?”

Tôi cười ngô nghê nhìn hắn: “Làm thế nào cái gì cơ?”

“Đừng giả ngu! Ta biết tỏng nàng nhất định sẽ có cách để đi xem mặt gã

khách quý gì gì kia!”

“Đương nhiên rồi! Nguyệt Nương là tỷ muội kết nghĩa với thiếp, lỡ đâu

tỷ ấy bị gã hư hỏng kia lừa thì phải làm sao? Thiếp nhất định phải đi liếc cái
đã!”

Lí Thừa Ngân “hừ” một tiếng, bảo: “Nàng thì biết gì về đàn ông mà tốt

chẳng hỏng?”

Sao lại không hiểu chứ? Tôi thừa hiểu nhé!

Tôi chỉ vào mũi hắn: “Đừng khinh thiếp không biết nhé! Loại như chàng

ấy, chính là loại đàn ông hư hỏng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.