ĐÔNG CUNG - Trang 229

thời cơ ấy tôi vội bắn ra một thứ khác, chiếc tên kêu vọt thẳng lên trời, phát
ra những tiếng đinh tai nhức óc.

Tôi có lừa gã đâu. Tôi có 1 người bạn cũ rất tốt thật mà, tuy tôi không

nhớ tình hình bạn bè giữa chúng tôi thế nào, song tay bạn cũ ấy hiện nay
quả thật là cao thủ võ lâm, hắn đưa tôi tên kêu, tôi chỉ dùng có 1 lần cứu A
Độ. Giờ tôi đang cập kề nguy hiểm, đương nhiên phải bắn ra, để hắn mau
chóng đến cứu chứ.

Lâu lắm rồi chưa được gặp Cố Kiếm, chẳng rõ hắn có đến kịp thời hay

không, tôi nôn nóng đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng theo sống lưng, thế
mà gã thích khách hoàn toàn thờ ơ với viên đạn kêu mà tôi vừa mới bắn,
hắn thò tay cặp thắt lưng tôi, nhấc bổng cả người tôi lên. Mặc dù tôi không
béo, song cũng là 1 người trưởng thành, gã nhấc tôi như nhấc 1 đứa bé sơ
sinh.Tay trái gã vận lực quăng 1 phát, hiển nhiên quẳng tôi bay rõ xa.

Tôi như con diều giấy đứt dây, vẽ một đường cung giữa không trung,

không điều khiển được thân thể, cả người rơi xuống, tay chân rờ mó giữa
hư không toan nắm chụp thứ gì đó, thế mà chỉ có toàn là gió. Chưa cho tôi
thời gian để định thần, chỉ kịp nghe “tõm” 1 tiếng, nước lạnh buốt từ bốn bề
đã ùa vào, thì ra gã vừa ném tôi, mà lại ném thẳng tôi xuống sông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.