ĐÔNG CUNG - Trang 253

Lúc ấy ngước mắt trông trăng, một ánh trăng rằm tròn đầy, sáng trong,

dịu dàng soi tỏ từng mặt người. Thượng Kinh phồn hoa yên bình hiển hiện
cả dưới ánh trăng, dạo trước đây, tôi và A Độ từng vô số lần dạo khắp phố
lớn ngõ nhỏ ở Thượng Kinh, hiềm nỗi nơi này mãi mãi không phải nhà tôi,
tôi phải về nhà mình thôi.

Tôi chậm rãi đi về phía tây thành, muốn tìm về Tây Lương, ắt phải qua

Quang Hoa Môn, rồi cứ thẳng tiến phía tây, cứ thẳng về phía tây, qua được
Ngọc Môn Quan đã là Tây Lương.

Tôi phải về nhà thôi.

Tôi còn chưa chạm mặt Quang Hoa Môn, bỗng nhiên nghe dân xung

quanh thất thanh la hét, nhiều người trở nên xôn xao, có người gào lên:
“Thừa Thiên Môn có cháy!”

Tôi cứ ngỡ mình nghe nhầm, mọi ánh nhìn đổ dồn về Thừa Thiên Môn

nơi phía Nam, đằng ấy thoáng có bóng lửa chập chờn, cột khói đen dày đặc
bốc lên cuồn cuộn từ mái vòm, ai nấy đều bụm miếng kinh hãi, giương mắt
nhìn ngọn lửa bốc lên dữ dội bao chùm toàn bộ thành lầu. Thảy những
chuỗi đèn như châu như ngọc, thảy những mành rèm thắm đỏ, thảy những
mái hiên sững sững đồ sộ….chỉ vừa mới rồi thôi, giờ đây đã bị khói và lửa
nuốt trọn, đám cháy mỗi lúc một to, lửa bùng thêm mãnh liệt, gió được đà
bốc ngọn lửa lên cao, Thừa Thiên Môn bừng bừng phát cháy.

Cả con phố bỗng trở nên hỗn loạn, lúc này cả đường nhốn nháo, ai cũng

chỉ lo chạy tháo thân, thì còn biết làm gì vào lúc này. Chênh chếch bên kia
đường đã xuất hiện vài đội Thần vũ quân, tôi nghe họ quát tháo ầm ĩ, hò
dân chúng tự giác nhường đường, vó ngựa quét qua chẳng khác nào cơn
lốc, thế rồi đám người cứu hỏa cũng rầm rập xuất hiện, họ vác theo ống gỗ,
người ta kéo những thùng xe lớn chở đầy nước lao như bay về đằng hỏa
họan, tiếng lộc cộc lê dài con chợ. Tết Nguyên tiêu hằng năm, năm nào
chẳng đốt pháo bông, lại còn chăng ối đèn lồng, hễ cháy nổ ra đấy thế nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.