ĐÔNG CUNG - Trang 258

trên tay A Độ, A Độ nhìn tôi đầy ngờ vực.

Tôi từ từ bước gần đám ẩu đả ấy, mớ Thần vũ quân tưởng tôi với Cố

Kiếm một giuộc, chúng hướng đầu vũ khí lao tới tấp về phía tôi. Võ công
của Cố Kiếm rất cao cường, tuy bị vây hãm, song mỗi lần có kẻ toan tấn
công tôi, hắn vẫn có thể tranh thủ chống đỡ, ngăn giết ngay tại chỗ. Hắn
xuống tay gọn gàng, không để phí một đường kiếm nào, mỗi một nhát kiếm
vung ra, lại có ngay 1 kẻ gục xuống trước mắt tôi.

Dòng máu ấm nóng loang lên mặt mũi, những kẻ đổ rầm cách mặt tôi

chừng 1 thước trở lại mỗi lúc một nhiều, như thể đám Thần vũ quân kia
không biết sợ chết là gì, người trước ngã xuống kẻ sau tiến lên, song vẫn
không tránh khỏi lưỡi kiếm trắng ởn kia, thế rồi bọn họ trút hơi thở cuối
cùng chỉ cách mặt tôi bằng một khoảng cách thật gần đến trong gang tấc.
Tôi kinh hãi trước cảnh thảm sát vô tội vạ này, tôi chỉ muốn gào lên “Dừng
tay đi”, thế mà giọng khản đặc, không cách nào thốt lên lời, dường như Cố
Kiếm ngoảnh mặt làm ngơ với điều này.

Tôi nghiến răng, vung đao lao về phía hắn, hắn thoắt cái đã đánh tuột

thanh đao trên tay tôi, cánh tay buông thõng, đao rơi xuống đất. Chính vào
lúc ấy, thứ tiếng nặng nề nào đã xé gió lao đến, dường như có hòn đá to lắm
nhằm đúng đầu tôi mà nện, tôi ngước trông lên theo bản năng, A Độ lao về
phía tôi, khói bụi cuộn mình bùng lên, âm thanh chát chúanhư thể khiến mặt
đất phải rùng rình, thứ tiếng ấy tựa muốn đè nát cả ngôi miếu nhỏ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.