ĐÔNG CUNG
ĐÔNG CUNG
Phỉ Ngã Tư Tồn
Phỉ Ngã Tư Tồn
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 25
Chương 25
Có luồng khí vô hình đánh chiếm thân tôi, tay A Độ mới chỉ rờ tới gấu
váy, tôi cũng trông thấy cả Cố Kiếm dường như dợm muốn giữ tôi lại,
nhưng đám người hung hãn như triều cường lách kiếm cuốn hắn vào cuộc
ẩu đả. Mái ngói trên xà nhà xiêu vẹo chỉ chực đổ sụp, trách chăng là đầu
vừa đụng vào thứ gì, sọ đau buốt khiến tôi trong nháy mắt mất đi cảm giác,
thế rồi sa vào màn đêm vô tận.
“Tách!”
Thân thể nặng trĩu lẳng mình trong nước, nước xanh biếc vây hãm bốn
bề, đau tựa ngàn nhát dao sắc lạnh xẻ dọc da thịt. Đành rằng vậy, tôi thả
lòng buông xuôi mọi vật lộn, phó mặc thân mình lắng xuống đáy nước sâu,
như đứa con trở về với mẹ, như bông hoa nhỏ xinh đáp xuống mặt đất, là
một cõi đi về rất đỗi bình yên trong tôi, bấy lâu nay tôi vẫn luôn hiểu.
“Nước sông Quên, đặng quên tình…”
…
“Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, ngắm nhìn ánh
trăng. Ô….thì ra không phải nó đang ngắm trăng, mà đang đợi cô nương
chăn cừu trở về…..Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi
nắng…..Ô…. thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương
cưỡi ngựa đi qua…..”
“Khó nghe thế! Đổi bài khác đi!”
“Nhưng thiếp chỉ biết mỗi bài này…”