ĐÔNG CUNG - Trang 311

Tôi lờ mờ nhận ra rằng, Cố Tiểu Ngũ không phải loại thương buôn tầm

thường. Song tôi vẫn mong, mong sao mình đừng lấy chồng sớm thế này.

Chủ tế của Đột Quyết tụng bài ca ngợi, rồi nhỏ máu dê vào bát rượu,

đoạn đưa bát rượu cho hai vị anh hùng sắp tranh tài, bọn họ nốc một hơi cạn
bát rượu. Tối nay hai người bọn họ quyết phân cao thấp. Hách Thất là
người có tên tuổi lẫy lừng khắp Đột Quyết này, mà Cố Tiểu Ngũ, nhờ chiến
công giết được vua sói mắt trắng nên nhiều người Đột Quyết xem hắn như
anh hùng, hai người họ thi thố phen này khiến người người rục rịch chộn
rộn. Mà chính bụng dạ tôi cũng bối rối lắm, chẳng rõ mình mong kết quả
nghiêng về phe nào nữa.

Nếu Cố Tiểu Ngũ thắng, chẳng nhẽ mình thật sự phải lấy hắn ư?

Còn ví như Hách Thất thắng thì sao? Lẽ nào gả tôi cho Hách Thất chăng?

Tôi bị cái suy nghĩ ấy dọa cho hết hồn, Hách Thất chỉ thay mặt tôi răn đe

Cố Tiểu Ngũ, bảo hắn bỏ ngay cái lối kiêu căng ngạo mạn ấy đi mà thôi,
cũng giống như có dạo Hách Thất dạy dỗ mấy thằng cha hay hát ngoài lều
A Độ, nếu bọn chúng ầm ĩ quá, Hách Thất sẽ có cách làm lũ ấy phải nín
ngay. Tôi nghĩ lần này cũng thế cả, Cố Tiểu Ngũ giết được vua sói, dù cho
là ai đi chăng nữa cũng cảm thấy khó mà tin được. Hắn còn tỏ vẻ chẳng hề
bận tâm, ngang nhiên bảo với ông ngoại rằng, hắn muốn cưới tôi.

Thế nên Hách Thất mới nghĩ cách hòng trị thằng cha này.

Cuộc so tài ấy truyền đến tai cả Đại Thiền Vu, ông phấn chấn lắm, đích

thân đi xem nữa cơ mà. Tôi vác bụng dạ thấp thỏm không yên, theo sau ông
ngoại, cùng đám người chỉ thích sôi nổi ồn ào kéo nhau đổ thẳng ra bờ
sông. Võ sĩ dưới trướng Đại Thiền Vu ôm tên tới, đống tên ấy chia đều xếp
chồng dưới chân 2 người. Hách Thất cầm cung của mình, trông trên tay Cố
Tiểu Ngũ trống không, liền bảo: “Đệ lấy cung ta mà dùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.