ĐÔNG CUNG - Trang 310

sói đâu, thế mà Cố Tiểu Ngũ chỉ tiện đường đi buôn, đã có thể giết được
vua sói rồi à?

Đánh chết tôi cũng không tin nhé!

Có điều Đại Thiền Vu đã hứa ắt phải giữ lời, tức thì đã có vài người Đột

Quyết đang bàn tán xôn xao, xem ra cái gã buôn chè người Trung Nguyên
kia, thật sự sắp lấy Công Chúa Tây Lương rồi. Cố Tiểu Ngũ được xem như
vị anh hùng cái thế, còn tôi vẫn cảm giác hắn rõ ràng đang lừa bịp người ta,
thế mà hôm đó, Hách Thất uống say, lớn tiếng cãi nhau với hắn, hai người
bọn họ so tài một phen.

Bọn họ thi thố cũng rõ chán, lúc dở giăng dở đèn lại kéo nhau ra thảo

nguyên bắn dơi, ai bắn được nhiều hơn, kẻ ấy thắng.

Chỉ có những kẻ đã từng bắn dơi mới hiểu cái giống ấy khó bắn thế nào.

Dân chúng Đột Quyết đều cho rằng Hách Thất thắng là cái chắc rồi, song

họ vẫn đánh cược thử xem. Bản thân tôi cũng nghĩ Hách Thất tất sẽ thắng,
tuy xương cốt tay phải chưa lành hẳn, nhưng kể cả khi Hách Thất dùng tay
trái thì cũng chẳng một ai ở Đột Quyết này bì được với tài bắn cung như
thần của huynh ấy.

Tin tức về cuộc so tài chỉ vọn vẹn có nửa ngày trời mà đã truyền khắp nơi

nơi cho người người hay biết. Người ta bảo rằng Hách Thất muốn lấy tôi,
dẫu sao huynh ấy cũng là võ sĩ lợi hại nhất dưới trướng Đại Thiền Vu, sau
này nói không chừng còn là tướng quân dũng mãnh nhất của Đại Thiền Vu.
Mà tôi, tuy là Công Chúa Tây Lương, song ai chẳng biết Đại Thiền Vu
thương tôi nhất, nếu như lấy tôi rồi, Đại Thiền Vu ắt sẽ càng tín nhiệm
huynh ấy hơn.

Có điều tôi trông Hách Thất chẳng có lối nghĩ kì quái thế đâu, tôi thấy dễ

chừng là A Độ kể với huynh ấy rằng tôi không chịu lấy Cố Tiểu Ngũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.