ĐÔNG CUNG - Trang 32

nhận.”

Tôi không biết phải nói gì mới được, may có Vĩnh Nương, bà ấy liền đỡ

Triệu lương đệ dậy: “Xin Lương đệ đứng dậy, thực ra Thái tử phi luôn
muốn đến thăm Lương đệ, chỉ là chưa có dịp. Lần này Hoàng hậu sai người
đón Tự nương nhập cung, Thái tử phi lo lắng Lương đệ ở đây không có ai
chăm sóc, thế nên ngày hôm nay mới có ý đến thăm. Mấy thứ lễ vật này, là
do Thái tử phi dày công chọn lựa, mặc dù có chút đơn sơ, nhưng cốt ở cả
tấm lòng. Sau này nếu như Lượng đệ thiếu thứ gì, chỉ cần dặn dò người qua
lấy, ở Đông Cung này, Thái tử phi xem Lương đệ như tỷ muội thân thiết,
chỉ mong Lương đệ không cảm giác xa cách.”

Triệu lương đệ thưa: “Tấm lòng quý mến của tỷ tỷ, tiểu muội đã hiểu.”

Nói thật là, những gì bọn họ nói, tôi nửa hiểu nửa không, chỉ cảm thấy

ngột ngạt bức bối. Nhưng mà Triệu lương đệ hóa ra không xinh đẹp như tôi
tưởng tượng, chẳng qua nàng ta hòa nhã, nói lời dịu dàng êm ái, mặc dù tôi
cũng chẳng ưa nàng ta, nhưng cũng cảm giác không thể nào ghét được.

Tôi ở phủ Lương đệ cả một buổi chiều, nghe Vĩnh Nương hầu chuyện

Triệu lương đệ. Triệu lương đệ hình như rất quý Vĩnh Nương, bà ấy nói hết
chuyện đến chuyện nọ, Triệu lương đệ nghe rồi che tay áo mà cười, sau đó
Triệu lương đệ còn khen ngợi tôi, khen tôi có người cung nữ đắc lực đến
thế.

Từ phủ Triệu Lương đệ ra về, tôi gặp Bùi Chiếu. Hôm nay đến phiên đi

tuần, hắn dẫn theo Vũ Lâm quân đang từ chính thất đi ra, thấy tôi dẫn người
rầm rộ bước ra từ phủ Triệu lương đệ, hẳn tỏ vẻ như thể rất kinh ngạc
nhưng hắn không nói gì, bởi lẽ có giáp trụ trên người, chỉ chắp tay vái lễ:
“Mạc tướng tham kiến Thái tử Phi.”

“Miễn lễ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.