ĐÔNG CUNG - Trang 349

Tôi đã ngủ mấy ngày rồi?

Tôi ra hiệu bảo lấy giấy bút, Vĩnh Nương sai người lấy hộ tôi, cung nữ

dâng nghiên mực, tôi chấm mực, nhưng lúc hạ bút, bỗng dưng do dự.

Viết gì đây?

Tôi định hỏi gì đây? Hỏi Đột Quyết phải chăng đã diệt vong thật, hỏi Phụ

Vương tôi, phải chăng bấy lâu nay đã thành người lẩn thẩn? Từ ngày đến
Trung Nguyên, cha chưa từng phái người đến thăm tôi, trong khi ngày đêm
tôi chỉ mong về Tây Lương, thế mà chẳng ai đến thăm hỏi. Trước kia thì tôi
chẳng lấy làm lạ, trước kia tôi chỉ trách cha vô tình, giờ tôi mới biết, thì ra,
Tây Lương của tôi từ lâu đã chỉ còn là giấc mộng hão huyền. Tôi tuyệt
nhiên không dám hỏi A Độ, sao tôi dám đây, sao tôi dám hỏi Vĩnh Nương?

Mãi lâu tôi không hạ được bút.

Mực trên ngòi bút ngưng tụ bao lâu, cuối cùng nhỏ xuống “tóc” một tiếng

đáp mình trên trang giấy, tóe lên một đốm mực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.