ĐÔNG CUNG - Trang 370

Tôi từ từ tiến vào chính điện, mới nhận ra trong này chẳng hề có yến tiệc

vui vẻ nào cả, cung nữ trực đêm chẳng rõ đã bỏ đi đâu, bên trong tịch
không một bóng người, trừ Lí Thừa Ngân đang ngồi bên cửa sổ thổi tiêu. ,

Chàng mặc một bộ bào trắng, sắc mặt chăm chú, thật không giống với lúc

thường ngày. Vẻ tư lự giữa đôi chân mày như thay đổi cả con người chàng.
Tôi chợt nhớ đến Cố Tiểu Ngũ, xưa kia khi chúng tôi vừa quen nhau, dường
như chàng cũng mang dáng vẻ vững vàng thế này. Nhưng dạo đó nom
chàng hồ hời mà hay lớn tiếng cười đùa với tôi lắm.

Giờ tôi mới biết chàng còn khéo thổi cả tiêu.

Không rõ chàng thổi bài gì, mà giai điệu lặng buồn như thể có nỗi mất

mát khiến lòng hoang mang.

Chàng nghe tiếng bước chân, liền buông cây sáo, ngoái đấu nhìn, thấy

tôi, thần sắc lộ vẻ lạnh nhạt.

Lòng tôi chen lẫn cái cảm giác giận, khó mà đè nén được. Tôi rút đao

xông lên, hiển nhiên chàng nào có ngờ tôi vừa bước vào đã ra tay, mà khí
thế còn đùng đùng hung dữ, chàng chỉ có thể lách mình.

Tôi lặng thinh, chỉ có thanh đao trên tay là lao đi kêu vun vút, thực chất

tôi không biết võ công, nhưng trong tay có đao, tuy thân thủ Lí Thừa Ngân
lanh lẹ, song tạm thời cũng chỉ có thể né tránh. Tôi vung phát nào phát nấy
đều bạt mạng, sự chống đỡ của Lí Thừa Ngân dần trở nên bối rối, phải đến
mấy lần suýt thì bị đâm trúng, thế nhưng chẳng hiểu tại sao, chàng lại
không hề hô hào gọi người.

Thế cũng tốt. Thanh đao trên tay tôi mỗi lúc một lỏng lẻo, thoạt đầu thì là

do giận dữ, đến về sau, sức đuối hẳn, khó có thể chiếm được ưu thế. Hai
chúng tôi ẩu đả trong im hơi lặng tiếng, được một lúc lâu sau thì tôi thở
hồng hộc, cuối cùng, Lí Thừa Ngân bẻ ngoặt cánh tay tôi, đoạt thanh đao
rồi quẳng nó đi xa tít, tôi chớp thời cơ cắn nghiến gan bàn tay chàng. Vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.