ĐÔNG CUNG - Trang 371

tanh mặn xộc vào kẽ răng, chàng nén đau kéo bả vai tôi, cả hai ngã lăn ra
đất, Bàn tay không chủ định níu lấy con sư tử bằng đồng đang đè trên tấm
thảm, nện vào đùi chàng ta, bức tượng điêu khắc khéo léo ấy móc vào vải,
kéo thành một vết rách thật dài. Chàng ta đau đến độ chau mày, tay không
đừng được phải ấn chặt vết thương trên đùi, tôi thấy trên đùi chàng có một
vết sẹo cũ, vết răng của loài dã thú sâu hoắm mà trông gớm ghiếc vô cùng,
khoét trên đùi chàng hẳn một mảng da thịt, dù đã trải qua nhiều năm, mà
vết thương ấy nom vẫn thật đáng sợ. Bất chợt, tôi nhớ câu chuyện Cố Kiếm
từng nói, chàng đi giết vua sói mắt trắng để xin cưới tôi, sau bị vua sói cắn
vào đùi. Thế nhưng chàng có phải vì cưới tôi thật đâu, chàng góp tay với
bọn Nguyệt Thị hòng lừa ông ngoại… Sự ăn năn day dứt trong lồng ngực
thêm phần mãnh liệt, thế mà chỉ một lúc thất thần, chàng đã dằn tôi xuống
bức thảm, vặn nghiến cánh tay tôi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.