ĐÔNG CUNG - Trang 369

những con đom đóm phát sáng rạng rỡ ấy đích thị là sứ giả của thần tiên
trên trời, họ cầm những chiếc đèn lồng nhỏ xíu, nhóm lên từng đốm sáng
lung linh giữa trời đêm lộng gió. Vùng đất ven sông thoáng đó đã rải rác li
ti những ánh lửa, tiếng hoan hỉ cười vui như xa cách một tầng mây.

Tôi thấy cả người chàng vọt lên, bàn tay chàng đã nắm chặt một túm phải

đến vài con đom đóm, đám ranh mãnh ấy tỏa đốm sáng li ti lập lòe giữa
những kẽ tay, võ công của người Trung Nguyên giống như một bức tranh,
giống như một bài thơ, chấm phá truyền thần thoải mái không hề gò bó.
Nhất cử nhất động của chàng như thể đang nhảy múa, thật trên đời này
chẳng có điệu múa nào khí khái hào hùng đến thế. Chàng tung mình giữa
chừng không, xoay những góc tuyệt diệu, đuổi theo lũ đóm đóm chớp nháy
không ngừng kia. Ống tay áo khẽ gợn làn gió….

Bầy đom đóm chen nhau bay vụt đi, đốm sáng vương vãi hóa thành vô số

những vệt sao sao băng li ti, nhoáng cái, những đốm sao đã vây quanh tôi
và Cố Tiểu Ngũ, ánh sáng rạng rỡ tưới lên khuôn mặt chúng tôi, tôi nhìn
thấy đôi mắt đen lay láy của chàng, ánh nhìn chúng tôi chạm nhau…Lời ca
cách trở xa xôi, xa như người trên trời cách kẻ dưới đất.

Máu trong tôi trào dâng từng tấc từng tấc một, trời cao đen màu mực đột

nhiên lóe lên những lằn chớp, hồ quang màu tím như một chuôi gươm,
chớp ngoằn ngoèo chẽ nhành vạch vào màn trời những kẽ nứt.

Tôi bảo A Độ: “Ngươi về trước đi.”

A Độ không nghe, lại nối gót theo tôi mấy bước, tôi gỡ nguyên đao lẫn

vỏ đao bên mình nàng ấy, đoạn bảo: “Ngươi về thu vén những thứ cần thiết
đi, khi ta về, chúng ta sẽ lập tức khới hành đi Tây Lương.”

Ánh mắt đầy nghi hoặc lẫn khó hiểu của A Độ nhìn vào tôi, tôi vội giục

giã, nàng ấy buộc phải quay về.

Ngay trong ngày hôm nay, tôi quyết tâm phải chấm dứt mọi chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.